1
Năm thứ nhất làm cung nữ.
Ta diện kiến Hoàng thượng, rồi lại diện kiến Hoàng hậu.
Ngay lập tức, ta gạch bỏ lựa chọn làm sủng phi.
Hoàng đế, nếu không phải lúc suy tàn, thì tuyệt đối sẽ không chọn một cung nữ dung mạo chỉ ở mức thanh tú làm sủng phi. Chỉ e mang ra ngoài còn toát lên điềm báo vong quốc.
Năm thứ hai làm cung nữ.
Ta lại gạch bỏ thêm một lựa chọn nữa:
"gắng gượng để trở thành cung nữ có phẩm cấp".
Chu cô cô, người dạy dỗ ta, thất bại trong cuộc cung đấu. Bà bị lôi đến Thận Hình Ty, đi vào bằng hai chân, nhưng khi ra chỉ còn là một cái xác cứng ngắc.
Cuối cùng, vẫn là ta nhờ người mua cho bà một cỗ quan tài mỏng, miễn cưỡng xem như an táng tử tế.
Bây giờ, ta chỉ còn một con đường duy nhất:
"gắng sống đến hai mươi lăm tuổi để được xuất cung".
Nhưng e rằng ngay cả điều này cũng rất khó. Đám cung nữ tầng đáy như ta, ngay cả một bữa cơm nóng cũng chẳng có mà ăn.
Ta hoài nghi mình có thể c.h.ế. t trong cung trước khi chạm đến tuổi hai mươi lăm.
Nhưng đến năm thứ ba, mọi chuyện bắt đầu xoay chuyển.
Ta gặp được một tiểu công chúa.
Trên trán nàng như thể khắc bốn chữ—nữ phụ ác độc.
2
Ta nghĩ cách điều đến Phúc Ninh Cung, trở thành cung nữ hầu hạ Lục Công chúa.
Ngày đầu tiên ta đến, Lục Công chúa đã động thủ đánh người.
Một cung nữ bị lôi từ nội điện ra ngoài, trên mặt còn vương máu.
Quản sự An cô cô đảo mắt qua ta và một cung nữ khác.
Ta vội vàng cúi đầu, trong lòng niệm thầm: Không thấy ta, không thấy ta...
Nhưng rồi, ta nghe thấy An cô cô phân phó cung nữ kia, Thu Sương:
"Ngươi vào trong, thu dọn sạch sẽ."
Thu Sương kín đáo trừng ta một cái.
Ta giả vờ không thấy.
Dù sao nếu nàng ta không bị chọn, nàng ta cũng vui vẻ mà thôi.
Thu Sương vào không bao lâu, bên trong vang lên những tiếng đổ vỡ rầm rầm, ngay sau đó là tiếng hét chói tai của Lục Công chúa.
"Ngươi cút ra ngoài! Tất cả cút hết ra ngoài!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!