Lúc Thời Yên lấy đồ ăn thái xong bày lên bàn, vừa lúc thấy Lục Cảnh Nhiên lén lút đứng trước cửa phòng ngủ của mình.
Cô buông cái đĩa, lặng lẽ đi đến phía sau anh, theo tầm mắt anh nhìn lại, giơ tay gõ bờ vai của anh:
"Anh đang xem cái gì thế?"
Lục Cảnh Nhiên bị cô doạ sợ, anh quay đầu, nhìn Thời Yên phía sau:
"Em đi đứng đều không có tiếng động sao?"
Thời Yên bĩu môi:
"Rõ ràng là anh xem quá chăm chú." Cô nói xong lại nhìn xung quanh phòng ngủ vài lần, trêи giường và dưới đất đều không có nội y, anh đang xem cái gì nhỉ.
Lục Cảnh Nhiên chỉ bức tranh màu chì phía trêи bàn sách, hỏi cô:
"Bức tranh này là em vẽ hả?"
Đúng vậy. Thời Yên gật đầu,
"Không phải anh đang xem cái này chứ?"
Lục Cảnh Nhiên cúi đầu nhìn cô, một hồi lâu mới hỏi:
"Cậu bé bên trêи bức tranh……"
"Hả, đó là một bạn chơi cùng em quen ở cô nhi viện, đừng nhìn cậu ấy là con trai, thường xuyên bị bạn khác bắt nạt đấy." Nhớ tới cậu bé ở cô nhi viện, Thời Yên không kìm được nở nụ cười,
"Em vẫn luôn gọi cậu ấy là nhỏ hèn nhát, khi còn nhỏ cậu ấy rất thích khóc! Sau đó bố mẹ cậu ấy tìm được cậu ấy, sau này em không gặp lại cậu ấy nữa."
…… Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Lục Cảnh Nhiên vẫn hơi mím môi nói,
"Anh chính là nhỏ hèn nhát đó."
Thời Yên kinh ngạc quay đầu nhìn anh, sau đó phụt một tiếng bật cười:
"Anh đừng nói giỡn, anh vừa thấy chính là kiểu tổng giám đốc bá đạo, chỉ có anh răn dạy người khác khóc thôi."
"Khi còn nhỏ thích khóc không đại biểu cả đời đều thích khóc." Lục Cảnh Nhiên nghĩ đến mình đã từng ở trước mặt Thời Yên nước mắt ngắn nước mắt dài, sắc mặt không tốt lắm,
"Vì sao em lại đổi tên?"
Cái gì? Anh chuyển đề tài quá nhanh, Thời Yên nhất thời không phản ứng kịp.
Lục Cảnh Nhiên nói:
"Anh nhớ khi còn nhỏ em tên Thời Mỹ Lệ, anh dùng tên này tìm em rất nhiều năm, nhưng vẫn không tìm được."
Thời Yên ngây người nhìn anh, chưa bình tĩnh được: Anh đi tìm em?
Ừ.
"Anh tìm em làm cái gì? Không phải là phát hiện em lén giấu đồ chơi bằng nhung của anh chứ!"
Lục Cảnh Nhiên: …………
Anh im lặng hồi lâu, mới nói:
"Thì ra món đồ chơi đó của anh là em giấu? Anh còn tưởng rằng là anh làm mất."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!