20
Cuộc chiến khốc liệt kéo dài suốt ngày đêm.
Khi gặp lại nhau, hắn đã hoàn toàn lột xác.
Thập nhị miện lưu, huyền y huân thường.
Không còn nghi ngờ gì nữa, trận chiến này, hắn đã thắng.
Hắn đã trở thành bậc cửu ngũ chí tôn.
Hắn chìa tay về phía nàng:
"Nguyệt Dao, ta đến đón nàng hồi cung."
Nàng lùi lại một bước.
"Bệ hạ muốn ta lấy thân phận gì để hồi cung đây? Thái hậu sao?"
Hắn trầm ngâm một lát, buồn bã Ừm một tiếng.
Rồi một lúc sau, lại nói thêm một câu đầy ẩn ý:
"Còn phải xem ý nàng thế nào đã."
Nàng lắc đầu:
Không được đâu.
Thẩm gia mưu nghịch, sao nàng có thể ung dung yên ổn mà tiếp tục ngồi vững ở vị trí kia được.
Hơn nữa, nàng không cam tâm.
Không cam tâm cả đời chỉ có thể đứng bên cạnh hắn với thân phận dưỡng mẫu, nhìn hắn sau này phi tần vây quanh, con đàn cháu đống, còn nàng thì mãi mãi nếm trải cái cảm giác gần trong gang tấc mà xa cách vời vợi.
Nàng cười khổ.
Xin lỗi, nàng không nên nuôi dưỡng những tình cảm trái luân thường đạo này.
"Vậy nàng muốn thế nào?"
Nàng quay mặt đi, né tránh ánh mắt đầy chờ mong của hắn:
"Ta muốn rời khỏi nơi này."
Hắn nắm lấy tay nàng, siết chặt đến đau nhói, nhưng chỉ một thoáng, lại lặng lẽ buông ra.
Nàng không cần ta.
Lời nói chất chứa nỗi bi thương tột cùng.
Ta chỉ là… ta chỉ…
Nàng ấp úng mãi, cuối cùng chỉ có thể lựa lời nói:
"Đây là cách tốt nhất cho cả hai chúng ta."
Hắn im lặng rất lâu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!