Vách núi?!
Sở Vân Khinh cảm nhận được sát khí càng ngày càng nặng đến từ bốn phía, bất đắt dĩ cười khổ,
"Vương gia muốn nhảy vực với Vân Khinh sao?"
Tiêu Triệt nhìn người trong ngực một cái, tay áo nàng tung bay, ở hoàn cảnh như vậy cũng không thấy nửa điểm sợ hãi, khóe miệng hắn nhếch lên, Ngươi nguyện ý sao?
Sở Vân Khinh hơi ngừng lại,
"Tìm đường sống trong cõi chết, cũng không tệ!"
Ánh mắt Tiêu Triệt chợt sáng lên, mã tiên trên tay không chút lưu tình quật lên lưng ngựa, cho dù tốc độ của bọn họ có nhanh đi nữa, cũng vẫn bị người mai phục ở nơi này đuổi theo.
Người đến đều một thân đoản sam (áo ngắn) màu xám, trên mặt mang theo khăn che mặt màu xám giống nhau, hành động của bọn hắn cực kỳ lưu loát, lợi kiếm trên tay tản ra ánh sáng lạnh, làm người nhìn đều cảm thấy kinh hãi.
Cẩn thận đằng sau!
Mắt Sở Vân Khinh thấy sáu đường, ở bên cạnh thị giác của nàng, có một ánh sáng màu bạc chợt lóe lên!
Một kiếm khách mặc y phục màu xám cầm kiếm đi đến, kiếm chỉ thẳng vào sau lưng Tiêu Triệt!
Ngươi tới!
Trong miệng Tiêu Triệt nói ra hai chữ, lập túc giao dây cương cho Sở Vân Khinh, ngửa người môt cái, đẩy thanh kiến sắc bén ra nhảy lên, nhuyễn kiếm trong tay hắn giống như linh xã có mắt, đánh thẳng vào yết hầu của thích khách kia, máu tươi bắn tung tóe, một sinh mệnh bị mất đi trong tay Tiêu Triệt.
Lúc này Sở Vân Khinh toàn lực điều khiển ngựa, đem phía sau giao toàn bộ cho Tiêu Triệt, chiêu thức trong tay Tiêu Triệt vô hạn, kiếm phong (gió kiếm) làm cho tóc đen của bọn họ bay toán loạn, thậm trí còn mắc cùng một chỗ, dường như trên núi càng ngày càng bình yên, hiển nhiên là đã tới gần đỉnh núi, bỗng nhiên Tiêu Triệt ở phía sau kêu lên một tiếng.
Sở Vân Khinh kinh hãi, nàng đang muốn quay đầu Tiêu Triệt liền đè vai nàng lại, Chuyên tâm!
Trong lòng Sở Vân Khinh lo lắng, phía sau lại có tiếng binh khí chạm nhau, nàng hơi yên tâm, lúc này không cần thiết, bỗng nhiên gió núi chợt thổi mạnh, mắt Sở Vân Khinh sáng lên, rốt cục cũng lên tới đỉnh núi!
Lúc này tốc độ của ngựa cực nhanh, Sở Vân Khinh dùng hết sức cũng không dừng lại được, Tiêu Triệt liếc mắt nhìn thích khách sau lưng như hổ rình mồi, bàn tay đặt lên tay Sở Vân Khinh, nắm chặt, liệt mã đang lao nhanh chợt hí lên một tiếng, lúc này lập tức dừng lại.
Tiêu Triệt quay đầu ngựa lại, ánh mắt rét lạnh nhìn mọi người tụ tập lại, Các ngươi là ai?
Người đến dần dần hình thành thế bao vây, Tiêu Triệt ôm Sở Vân Khinh vào trong ngực, dáng vẻ lãnh tuyệt, mang theo cảm giác uy hiếp muốn hủy diệt tất cả, nhóm thích khách cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Giống như bị một đám sói ngủ đông bao vây, từng ánh mắt khát máu rơi ở trên người Sở Vân Khinh, ngay tại lúc hai bên giẳng co không xong, toàn bộ ngọn núi bên phải, bỗng nhiên truyển đến một âm thanh!
Ánh sáng chói lọi màu lam nổ tung trong không trung, khóe miệng Tiêu Triệt nhếch lên, Lăng an toàn rồi.
Tay của Sở Vân Khinh vẫn bị bàn tay to của Tiêu Triệt nắm, đến giờ phút này nàng mới nhớ tới, vì sao nàng lại đi bên phía dầy đặc cơ quan kia, đơn giản là vì Tiêu Lăng nói qua, bọn hắn trước đây đều từ bên trái đi lên đỉnh núi!
"Bọn họ tới tìm Vương gia?"
Giọng nói của Sở Vân Khinh thản nhiên, Tiêu Triệt cúi đầu liền có thể nhìn thấy cở thon dài và vành tai của nàng, mắt hắn tối sầm,
"Ông trời đã định sẵn muốn ngươi đồng sinh cộng tử với ta, lần trước cũng vậy, bây giờ cũng thế."
Sở Vân Khinh hơi ngừng lại, đồng sinh cộng tử sao?
"Lần trước là sợ hãi, bây giờ Vương gia tính toán mang Vân Khinh chơi đùa như thế nào?"
Lời này rõ ràng mang theo oán trách, quả thật hai lần trước không liên quan đến nàng, lại bị hắn mang đi vào!
Tiêu Triệt cũng không giận, trái lại còn mang theo ý cười hiếm thấy, khuôn mặt cực đẹp của hắn giờ phút này càng trở nên mê hoặc hơn, không thấy băng tuyết trong mắt hắn, chỉ có mị hoặc, ánh mắt của hắn đảo qua nhóm người bao vây, lúc này giọng nói mang theo vài phần ngông cuồng,
"Không bằng chúng ta so một lần, ta giết mười năm, ngươi giêt mười, nếu như ngươi thua, liền đồng ý yêu cầu trước đây của ta, nếu ta thua, sau này không bao giờ làm cho ngươi bị đặt vào hoàn cảnh nguy hiểm nữa, thế nào?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!