Chương 42: Trấn Nhỏ Ăn Thịt Người 8

"Tôi vừa đi vòng quanh toàn bộ thôn, tôi phát hiện ra một điểm kỳ lạ, mỗi một căn nhà, nhiều nhất chỉ có một ông già sống," Hồ Binh híp mắt lại, biểu tình vô cùng ngưng trọng.

Kim Hồng cũng gật gật đầu, thoạt nhìn có chút kích động,

"Đúng vậy, càng kỳ quái hơn chính là, thôn này căn bản không có nữ nhân!!" Nói đến đây, thân thể của cô không khỏi run rẩy, cô là nữ nhân duy nhất trong toàn đội ngũ trước mắt, huống chi Trương Hiểu Quận chết trước cũng là một nữ nhân.

Nếu thật là như vậy, cô đang ở trong một tình huống rất nguy hiểm!

Mã Hàng gật gật đầu, có chút khẩn trương nói, "Lúc tôi vừa mới đi xem cũng phát hiện ra một điểm kỳ quái, giống như trong nhà người bình thường, nhất là trấn nhỏ, nông thôn, mỗi nhà đại sảnh theo lý mà nói đều sẽ để ảnh tổ tông đã chết! Nhưng mấy nhà tôi vừa đi xem thì không có!!

Hơn nữa tôi cũng chú ý tới, nơi này cư nhiên ngay cả mộ phần cũng không có! Vậy những người đã chết được chôn ở đâu?"

Mã Thành Công từ đầu đến cuối không nói một lời, không tham gia cuộc thảo luận của bọn họ, thậm chí ngay cả thần sắc cũng mang theo vài phần mất tinh thần.

Sắc mặt Hoàng Kha tái nhợt từ cửa lớn đi vào, mồ hôi lạnh không ngừng đổ ra, ngay cả tay cũng đang run lên, cảm giác một giây sau hai chân sẽ mềm nhũn mà quỳ xuống.

Hồ Binh nhíu nhíu mày, đùi chuyển động, trực tiếp đi lên, nắm lấy cánh tay hắn mới không để cho hắn ngã xuống.

Có chuyện gì vậy?

Kim Hồng bị vẻ mặt hoảng sợ của Hoàng Kha làm bgiật mình, vội vàng hỏi.

Cổ họng Hoàng Kha giật giật, cả người giống như người bị dọa ngốc, hắn thở hổn hển hai hơi, hồi phục tinh thần, thanh âm còn có chút nhẹ,

"Tôi vừa rồi nhìn thấy những người đó đang ăn..."

Lời nói của hắn không có nói hoàn toàn, nhưng tất cả mọi người trong nháy mắt đều hiểu ý tứ của hắn.

Hoàng Kha thoạt nhìn sắp khóc,

"Còn có thôn trưởng kia! Tôi thấy rồi! Thi thể của thôn trưởng cũng bị bọn họ ăn!"

!!!

Tất cả điều đó đã được giải thích tốt!

Khó trách thi thể của ông ta đột nhiên biến mất!

Hồ Binh trái lỡ phải nghĩ, buông Hoàng Kha ra, tròng mắt cũng xoay chuyển, thần thái cực kỳ nghiêm túc.

Không, không đúng!

Có một số điều không thể giải thích được!

Thôn trưởng chết như thế nào? Tại sao bọn họ đi bộ cũng không thể ra khỏi thôn làng này?

Thật kỳ lạ! Căn bản không giống như con người!

Nghĩ đến đây, Hồ Binh dừng một chút,

"Tôi cảm thấy chúng ta bỏ lỡ một điểm rất quan trọng!"

Mọi người nhìn về phía hắn.

- Đó chính là cái chỗ chúng ta hiện đang ở! Hồ Binh híp híp mắt, giải thích nói,

"Căn nhà chúng tôi sống là nhà của trưởng thôn, ngày chúng ta tới, hắn có chìa khóa rõ ràng cho chúng ta phân phòng, hơn nữa còn cảnh cáo chúng ta không được lên tầng hai! Có phải không?"

Kim Hồng và Mã Hàng vội vàng gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!