Chương 31: Tử Thần sắp đến (15)

"Được rồi, trong khoảng thời gian này cậu cũng nên chú ý an toàn một chút." Nam cảnh sát đem bản ghi âm thu thập chuẩn bị đi, sau đó lại quay đầu nói với Tiếu Trần một câu như vậy, thần sắc phức tạp.

Vụ án này quá kỳ lạ!

Mọi người đều chết do tai nạn! Căn bản không có khả năng là cậu giết!

Trêи thế giới thật sự có nhiều trùng hợp như vậy?

Tiếu Trần ngồi trêи sô pha, sắc mặt như thường, gật đầu, trong quá trình hỏi thăm của cảnh sát, khi nghe được đồng bạn ai nấy đều đã chết, cậu vừa vặn lộ ra ba phần kinh ngạc, hai phần khổ sở.

Hắn làm cảnh sát tu tâm lý học cũng thật sự không nhìn ra chút sơ hở nào trêи người Tiếu Trần.

Sau khi cảnh sát rời đi, không khí trong suốt trở nên có chút đọng lại, sau đó từ không trung xuất hiện một thân ảnh.

Nam nhân nhìn thoáng qua phương hướng cảnh sát rời đi, thuận thế ngồi xuống bên cạnh Tiếu Trần.

Nam cảnh sát vừa rời khỏi nhà của Tiêu Trần ở trong nhóm WeChat nhìn thấy 99+ tin nhắn, mí mắt nhảy dựng lên.

Vừa mở ra thấy có vài bức ảnh.

Có hình ảnh Lương Kinh và Vương Tinh lái xe đâm chết người phụ nữ xa lạ, cũng có hình ảnh Lương Kinh giết chết lão nhân, còn có hình ảnh Lương Kinh và Vương Tinh cùng chôn xác.

Đội trưởng:

Tìm cho tôi một đội ngũ

chuyên nghiệp để xác minh tính xác thực của những bức ảnh này! Này là buổi trưa hôm nay có ai đó nặc danh gửi vào điện thoại di động của tôi! Cho tôi một cách để tìm ID.

Nam cảnh sát nhét điện thoại di động trở lại túi, quay đầu lại nhìn thoáng qua nhà Tiếu Trần, trong lòng không biết nghĩ cái gì, lắc lắc đầu, rời đi.

Nếu hình ảnh là đúng, mấy án tử tronh mấy ngày nay có thể kết thúc.

"Kỳ nghỉ hè này có muốn đi đâu chơi không?"

Tiếu Trần nghiêng đầu, tròng mắt giật giật, mới có thể khôi phục một mặt ở trước mặt nam nhân, sau đó mặt không đỏ tim không đập đến trước mặt nam nhân, trợn to mắt nhỏ,

"Khi nào anh kết hôn với em."

Một giây...

Hai giây...

Phốc, Biểu tình nam nhân không căng thẳng, cười ra tiếng. Vũ Hi đối đầu.

Tiếu Trần hai tay ôm cằm nam nhân, mất hứng nói, Anh cười cái gì?

Nam nhân tự mình nói,

"Vậy thì đi Ireland đi."

Tiếu Trần nhíu nhíu mày, bất mãn nói,

"Mau trả lời câu hỏi của em."

Nam nhân điều chỉnh tốt tư thế ôm Tiếu Trần vào trong ngực,

"Không phải tôi đã đưa sính lễ cho em sao?"Ánh mắt nam nhân gắt gao nhìn về phía Tiếu Trần, hắn cười cười, che giấu sự mừng rỡ trong lòng thực tốt.

Đây là ánh sáng của tôi...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!