Lam Hòa nhìn về phía cô gái họ Lăng, ôn hòa nói:
"Nàng ra ngoài trước đi."
Dứt lời, hắn hướng về phía bốn người kia, hai tay ôm quyền nói:
"Lam Hòa ra mắt bốn vị tiền bối." Hắn đảo mắt nhìn về phía Lạc Tiểu Y, mỉm cười:
"Không biết bằng hữu của vãn bối làm sao lại đắc tội với bốn vị?"
Thiếu phụ diễm lệ kia liếc Lam Hòa một cái, nũng nịu nói:
"Lam đại công tử khách khí rồi, vị tiểu muội muội họ Lạc này đã làm gì khiến cho chúng ta không thoải mái, chẳng lẽ Lam đại công tử cũng không biết sao?"
Lam Hòa cười ha ha, đang muốn nói chuyện, thấy vô gái họ Lăng còn đứng bên cạnh mình, không khỏi quay đầu thấp giọng nói:
"Đi ra ngoài trước đi."
Cô gái họ Lăng liếc nhìn Lạc Tiểu Y, lại nhìn Lam Hòa. Trên mặt nàng thoáng hiện lên một chút giận dỗi, tiếp theo, lại cực kỳ bình tĩnh nói:
"Thiếp không ra, thiếp muốn ở đây xem."
Lam Hòa nhíu mày, đưa mắt nhìn hai hộ vệ đứng bên cạnh cô gái. Hai người thấy hắn nhìn mình, vội vàng tiến lên, một hộ vệ thấp giọng nói:
"Đại tiểu thư, đây là chuyện trên giang hồ, chúng ta nên tránh qua một bên thôi."
Cô gái họ Lăng nao nao, liếc Lam Hòa một cái, rồi chậm rãi đi ra ngoài. Thấy nàng rời đi, Lam Hòa bước đến trước mặt Lạc Tiểu Y, hắn nhìn thật sâu vào mắt Lạc Tiểu Y, hỏi:
"Nàng ở cùng Chu Nhạ?"
Lạc Tiểu Y đột nhiên cảm thấy mất hết hứng thú, nàng ừ một tiếng, gật đầu thật mạnh. Sau đó không để ý tới Lam Hòa nữa, quay đầu nói với thiếu phụ diễm lệ:
"Này, hiện tại có đánh hay không?"
Mấy người kia sửng sốt.
Thiếu phụ diễm lệ cười khanh khách, nói:
"Không đánh. Mấy ngày nay tâm tình tỷ tỷ rất tốt, chuẩn bị đi theo Tiểu Y cô nương xem náo nhiệt."
Nàng nói những lời này rất cương quyết, chém đinh chặt sắt, Lạc Tiểu Y ồ lên một tiếng. Thầm nghĩ: xem ra, hôm nay đánh không được rồi, không biết còn dằng dai đến khi nào.
Đảo mắt thấy Lam Hòa đứng bên cạnh, Lạc Tiểu Y càng bực mình. Nàng chép miệng, đi tới bàn ngồi xuống, bàn tay nhỏ vỗ mạnh, quát:
"Chủ quán, tạo sao tới bây giờ rượu và thức ăn còn chưa được mang lên?"
Chủ quán hoảng sợ, vội vàng nói:
"Dạ dạ, tiểu nương tử chờ chút, lập tức mang rượu và thức ăn lên đây."
Lạc Tiểu Y từ từ đứng lên, sau khi dọa chủ quán hoảng sợ , lại quay đầu về hướng đám người họ Lăng đứng ở dưới mái hiên đối diện kêu lên:
"Này, Lăng tỷ tỷ, nơi này không đánh nhau nữa đâu, mọi người lại đây ăn cơm đi."
Lời này vừa thốt ra, thiếu phụ diễm lệ kia Phì một tiếng bật cười.
Lam Hòa thấy cô gái họ Lăng thật sự chuẩn bị quay thuyền lại, không khỏi nhíu mày. Hắn nhìn Lạc Tiểu Y, do dự một chút, kêu lên: Tiểu Y, ta.
Lạc Tiểu Y ngẩng đầu, hai mắt cực kỳ sáng ngời nhìn hắn chăm chú. Đối diện với hai tròng mắt trong veo như nước của nàng, Lam Hòa khựng lại, nhất thời không biết phải xử lý như thế nào cho tốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!