Chương 9: (Vô Đề)

Đại ca ta xử lý xong đám người của Ôn Thế Huân, liền vội vàng mời chưởng quầy Lưu vào trong. 

Trước đây, phụ mẫu của Tiền Kiều Nhi từng có ơn cứu mạng chưởng quầy Lưu. Trước khi qua đời, hai cụ không ngừng dặn dò ông phải bảo vệ cửa hàng và chăm sóc tốt cho Tiền Kiều Nhi. 

Kỳ lạ thay, trong thời gian Tiền Kiều Nhi bị nhà họ Ôn giam cầm, cửa hàng liên tục xảy ra chuyện. 

Đầu tiên, con trai chưởng quầy Lưu cùng cả nhà ba người đều bị sát hại. Ông buộc phải quay về quê để lo việc tang sự. 

Nhân cơ hội đó, Ôn Thế Huân viện cớ chiếm đoạt cửa hàng, đổi toàn bộ người làm trong cửa hàng thành người của mình. 

Suốt những năm qua, ngoài mối hận bị Ôn Thế Huân phản bội, điều khiến Tiền Kiều Nhi không nguôi tiếc nuối chính là cửa hàng của gia đình. 

Nàng tìm đủ cách dò hỏi tung tích của chưởng quầy Lưu. Trời không phụ lòng người, biểu muội của bà mối Trương lại gả về quê nhà của chưởng quầy Lưu. 

Tiền Kiều Nhi nhờ người gửi thư và thiệp mời cho ông trước ngày cưới. 

Không ngờ, Ôn Thế Huân lại tự đ.â. m đầu vào rắc rối. Vậy thì hôm nay, những chuyện chưa rõ ràng ngày trước đều có thể giải quyết một lần cho xong. 

Đại ca, tẩu tẩu và chưởng quầy Lưu cùng áp giải Ôn Thế Huân lên nha môn. 

Quan huyện Thường đại nhân là người nổi tiếng công minh, liêm khiết. Ông cẩn thận thẩm vấn gia nhân nhà họ Ôn và các hỏa kế từng làm việc ở cửa hàng, cuối cùng phát hiện Ôn Thế Huân liên quan đến hơn 20 mạng người, ngoài con trai chưởng quầy Lưu và gia đình, còn có cô dâu mà hắn cưới bằng kiệu tám người khiêng cũng bị c.h.ế. t oan. 

Chính vì vậy, Ôn Thế Huân mới nghĩ đến việc gọi Tiền Kiều Nhi trở về để chăm sóc mẹ già, lo việc nhà. 

Không lâu sau, Ôn Thế Huân bị tống giam vào đại lao. 

Khi đại ca và tẩu tẩu trở về làng, cảnh tượng rất hoành tráng. Dân làng ai nấy đều nói, đây là lần đầu tiên thấy một đám cưới mà giữa chừng phải lên nha môn. 

Đại ca ra dấu bằng tay, cười nói: 

"Chúng ta về tiếp tục thành thân thôi." 

Lúc này, Tiền Kiều Nhi không còn vẻ mạnh mẽ như lúc trước, nàng thẹn thùng gật đầu: 

Được, nghe chàng. 

14

Dù mọi chuyện đã được giải quyết, trong lòng ta vẫn còn một thắc mắc:

"Sao Ôn Thế Huân lại nhạy tin đến thế, biết được hôm nay là ngày đại ca và tẩu tẩu thành thân?" 

Hỏng rồi!

Ta chợt nhớ ra dáng vẻ lén lút của Điền Phán Nhi lúc trèo qua tường, chắc chắn nàng ta đã chẳng có ý tốt. 

Mọi người đều bận rộn trở lại, đèn nến long phụng phải đốt lại, thức ăn trên bàn tiệc cần được hâm nóng, những nghi lễ dang dở phải làm lại từ đầu. 

Ta và Hắc Đậu tìm thấy Điền Phán Nhi đang trốn dưới gầm bàn. 

Nàng thu mình dưới bàn, hoàn toàn khác với vẻ ngang ngược ngày thường, giọng nói run rẩy: 

"Tỷ tỷ tốt, ngàn vạn lần đừng để đại ca và tẩu tẩu uống rượu trong chiếc bình đó."Mẹ ta đã lén cho thuốc vào bình rượu rồi. 

"Chuyện chưa thành, ta không dám về nhà, mẹ ta sẽ đánh c.h.ế. t ta mất!" 

Ta bán tín bán nghi lời nàng, nhưng vẫn dặn Hắc Đậu đem chiếc bình rượu đó vứt thật xa, rồi đến chỗ quản sự xin một bình rượu khác. 

Sau đó, ta và Hắc Đậu trói Điền Phán Nhi lại, nhốt trong phòng ta. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!