Đại ca đứng đó, ánh mắt lạnh như băng nhìn họ chằm chằm. Phía sau, tẩu tẩu mặc hỷ phục đỏ rực, tóc xõa dài, trông như một nữ quỷ ăn thịt người.
Chỉ trong chớp mắt, ánh đèn trong cả sân đồng loạt sáng rực lên.
Phụ mẫu ta bước ra, theo sau là lý chính của làng và các vị tộc trưởng.
Tiểu thẩm là người phản ứng trước tiên, bà ta la lớn:
"Chắc chắn là con nhãi c.h.ế. t tiệt Điền Phán Nhi phản bội chúng ta rồi! Điền Phán Nhi, ra đây, xem ta có lột da ngươi không!"
Cuối cùng, lý chính mới lên tiếng, bảo vệ Điền Phán Nhi đứng sau lưng mình, dùng lời nghiêm khắc để răn đe:
"Các người thật nhẫn tâm! Xuân Quang gặp chuyện, các người không cứu giúp thì thôi, giờ khó khăn lắm mới đi được đến bước này, vậy mà các người, là thúc thẩm ruột thịt, lại còn muốn hạ độc hại c.h.ế. t vợ chồng nó."Đừng nghĩ mọi người không biết các người tính toán gì. Các người tưởng có thể bắt nạt nhà họ Điền không còn ai, để chiếm hết gia sản của họ à?
"Tiểu thúc còn cố chối:"Đó đều là chủ ý của Điền Phán Nhi, liên quan gì đến chúng ta!
"Lý chính lắc đầu, đau lòng mà nói:"Con không dạy là lỗi của cha. Điền Phán Nhi tuổi còn nhỏ, đã học được những thủ đoạn bẩn thỉu này. Lui một bước mà nói, con bé nhỏ như vậy, lấy đâu ra loại độc dược nguy hiểm thế này?
Nó đã khai hết rồi, các người đừng mạnh miệng chối cãi nữa.
"Dân làng thất vọng tột cùng với những gì nhà tiểu thúc đã làm, ai nấy đều chỉ trích:"Trấn Thanh Thủy không dung nổi những người lòng dạ độc ác như các người. Ngay cả cháu ruột mà cũng ra tay hãm hại được!Ngày mai chẳng phải các người sẽ cầm d.a. o dí thẳng vào cổ người khác hay sao?Đại Lang nhà các người cũng sắp đến tuổi đàm cưới xin, giờ cả làng đều biết rõ gia phong của các người ra sao rồi, ai dám gả con gái vào nhà các người chứ?
"Mọi người đồng loạt khuyên lý chính đuổi cả nhà tiểu thúc ra khỏi làng. Cha ta, người vẫn im lặng từ đầu đến giờ, đột nhiên lên tiếng:"Chỉ đuổi đi là không đủ, ta muốn báo quan.
"Chẳng phải hôm nay Ôn Thế Huân đến đây quấy phá là do các người thông báo sao? Sao các người lại không thể thấy ta sống tốt một chút chứ?"Ta là đại ca của các người mà..."
Câu cuối cùng, cha ta nói ra trong sự đau lòng và bất lực.
Lý chính bước ra bày tỏ sẵn sàng cùng cha ta làm chứng trước nha môn.
Vì vụ việc chưa dẫn đến án mạng, tiểu thúc và tiểu thẩm mỗi người bị phạt ba mươi trượng. Nghe nói nha dịch trong nha môn đánh rất nặng tay, đến mức sau ba mươi trượng, quần áo dính chặt vào da thịt bê bết máu, không thể gỡ ra được.
Mọi người cùng nhau đứng ra bảo vệ Điền Phán Nhi.
Nàng rưng rưng nước mắt, không ngừng cảm ơn chúng ta, đặc biệt là cảm tạ mẫu thân ta:
"Đại nương, từ nay người chính là mẹ ruột của con. Nếu không có cả nhà người, có lẽ bây giờ con đã mất mạng rồi."Con xin lỗi vì những chuyện hồ đồ mà con đã làm trước đây."
Sau mấy ngày rối ren, cuối cùng đại ca và tẩu tẩu cũng hoàn thành đêm động phòng.
Ta không hiểu hết những chuyện phức tạp quanh co, cũng chẳng biết động phòng nghĩa là gì.
Ta chỉ thấy những ngày đó, đại ca ta hưng phấn như được tiêm m.á. u gà, còn tẩu tẩu thì động một chút là mặt đỏ bừng.
Khi hai người làm việc, chỉ cần tay chạm vào nhau, họ cũng sẽ nắm lấy thật lâu không buông.
Tất cả mọi người trong nhà đều nhìn ra được, họ yêu thương nhau vô cùng.
16
Điền Phán Nhi ở nhà ta rốt cuộc cũng không phải là kế lâu dài.
Tẩu tẩu liên hệ với chưởng quầy Lưu, lấy lại cửa hàng lụa của nhà họ Tiền ngày trước, rồi để Điền Phán Nhi đến đó học tính toán sổ sách với ông.
Sau khi tiểu thúc và tiểu thẩm trở về, họ không còn mặt mũi nào để ở lại làng. Họ bán hết nhà cửa, dẫn cả gia đình rời đi.
Sáng sớm hôm ấy, khi ta thức dậy, bỗng nghe tiếng xì xào từ sân nhà bên cạnh, làm ta giật mình.
Thì ra là Hoa thẩm, bà đứng bên kia tường gọi ta:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!