Nhìn Mộc Hào chào hỏi, Lạc Nam gật đầu chắp tay xem như đáp lại, vốn dĩ có thể cùng hai huynh muội nhà họ Lý hàn huyên, bất quá có Mộc Hào này xuất hiện gây nên một tia cảnh giác của hắn.
Đối phương nhìn qua tuổi vừa hơn 20, lại có Nguyên Anh Kỳ tu vi, thân phận không thể tầm thường được.
"Công tử hình như không phải người Linh Vũ Thành, đấu giá hội cũng kết thúc, không biết có dự tính gì không?" Mộc Hào ôn hòa nói.
Lời nói của hắn lịch sự nhã nhặn như gió xuân, khiến người khác khó thể cự tuyệt.
Lạc Nam âm thầm nhíu mày, thầm nói ta và ngươi rất thân sao, hắn vừa định mở miệng cáo từ thì âm thanh máy móc bên tai vang lên:
"Keng, phát động chi nhánh nhiệm vụ [Giải cứu cố nhân], thành công thưởng một lần trứng trân thú trịêu hoán, thất bại khấu trừ 30.000 điểm danh vọng"
Cố nhân?
Lạc Nam âm thầm nghi hoặc, mở ra nhiệm vụ chú thích.
Nhiệm vụ chú thích:
"Cát đại thúc đang trong tay Mộc Hào, dự định dùng để đối phó công tử!"
Lạc Nam trong lòng đại biến...
Cơn phẫn nộ điên cuồng dâng lên, Cát đại thúc là một trong số ít những người hắn tôn trọng, đối phương làm người trượng nghĩa đôn hậu, không nghĩ tới mình làm liên lụy đến người ta.
Đè nén ý muốn giết người lúc này...
Lạc Nam ngoài mặt bình thản cười đáp:
"Tại hạ quả thật định rời đi, nếu tiện đường có thể cùng nhau đồng hành"
Tốt quá!
Lý Trúc Loan đột ngột thốt lên, nhận ra mình lỡ lời, nàng lấy tay che miệng, gương mặt nhỏ nhắn nóng rực.
Mộc Hào trong mắt lóe lên một tia bất ngờ, không nghĩ tới đối phương lại dễ nói chuyện như vậy.
"Chúng ta vừa vặn quay về gia tộc, có Tiểu Nam công tử đồng hạnh là vinh hạnh haha" Lý Lân hai mắt đảo quanh nói.
"Tại hạ cũng định ghé Lý gia bái phỏng một chuyến, dù sao đó cũng là nhà sư muội" Mộc Hào khéo léo hùa theo.
Lạc Nam mĩm cười gật đầu, trong lòng âm thầm hừ lạnh:
"Để xem các ngươi định giở trò gì!"
Có Tần Mộng Ảnh một kích toàn lực làm bùa hộ mệnh, hắn chả ngần ngại gì, chưa kể còn Tiểu Na Di Phù có thể thoát thân, việc cấp bách lúc này là cứu vớt Cát đại thúc.
Thế là Lạc Nam cùng nhóm người Mộc Hào trở thành bạn đồng hành...
Quay người nhìn Quân Lâm Khách Sạn lần cuối, như có gắng tìm bóng lưng mê người kia, Lạc Nam quyết tâm rời đi..
Tòa này thành trì chỉ có hai cửa ra, một cửa đối diện Sơn Mộc Lâm, cửa còn lại là nơi đối ngoại, dùng để đón tiếp tu sĩ từ nơi khác đến.
Ba người rất nhanh rời khỏi Linh Vũ Thành...
"Không biết Tiểu Nam công tử là người nơi nào?" Vừa bước đi, Mộc Hào ân cần thăm hỏi.
Lý Trúc Loan thoáng liếc mắt nhìn...
"Tại hạ một tán tu mà thôi, quanh năm du tẩu, xem bốn bể là nhà, haha" Lạc Nam tự nhiên cười nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!