Chương 44: Long khí - Tiên khí

Trong Linh Giới Châu.

Hai cổ thân thể trần truồng vẫn dính chặt vào nhau, sắc mặt Lạc Nam đã bắt đầu tái nhợt vì hao tổn hồn lực, mà thân thể mềm mại đầy đặn bên dưới hắn đã dần ấm áp, gương mặt tuyệt mỹ vốn cau lại vì đau đớn lúc này cũng dần giãn ra.

Hít

Con mắt bạc trắng mở ra, nhìn ngắm vẻ mặt vốn tái nhợt nay đã khôi phục một tia huyết sắc, thậm chí đôi môi hơi hồng nhuận trở lại, mắt đẹp an tường nhắm chặt, giai nhân như lâm vào giấc ngủ sâu.

Lạc Nam yếu ớt mĩm cười hài lòng, với hồn lực thậm chí chưa đạt Nguyên Anh như hắn đương nhiên không thể một lần trị liệu dứt điểm cho nàng, bất quá cơn nguy hiểm đã qua khỏi, tạm thời không lo về tính mạng.

Cảm nhận hồn lực bản thân đã tiêu hao chín phần mười, Lạc Nam thu hồi về cơ thể, hắn mệt mỏi nằm đè lên thân thể mát lạnh mềm mại như chăn bông.

Dương vật vẫn cắm chặt bên trong nơi thầm kín mê người đó, nhìn thấy hai bầu vú to tròn múp máp của nàng, Lạc Nam mở miệng ra ngậm lấy một bầu, hai tay ôm lấy eo thon uyển chuyển.

Chụt chụt

Như một đứa trẻ, miệng mút bầu vú đầy ắp sửa, Lạc Nam mỏi mệt chìm vào giấc ngủ.....

Sau một giấc ngủ dài, hắn thoải mái mở mắt, lập tức cảm nhận có thừ gì vừa ấm áp vừa mềm mại quấn lấy thân thể mình.

Chỉ thấy một chiếc đui rắn to dài màu trắng tinh xảo đang nhu hòa quấn lấy mình và Cơ Băng, các cơ thịt trên thân rắn phập phồng xoa bóp từng chỗ trên thân thể cả hai, thảo nào lần này ngủ thoải mái như vậy.

Đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy thân trên đuôi rắn là một giai nhân thánh thiện, bộ ngực trần vươn cao ngạo nghễ, đang ôn hòa tình cảm nhìn hắn.

Dùng tay vuốt ve đuôi rắn nhẹ nhàng, Lạc Nam mĩm cười hỏi:

"Nàng có thể ở trạng thái nhân thú này bao lâu?"

Bạch Tố Mai vuốt mái tóc dài, nhoẻn miệng cười đáp

"Chỉ cần chàng thích, bao lâu cũng được"

Nàng lại đây! Lạc Nam ôn nhu gọi.

Bạch Tố Mai vâng lời, uyển chuyển trườn tới đối diện với hắn.

Lạc Nam rút ra nhục côn cứng cáp, đặt Cơ Băng vẫn trần truồng an tường xuống giường nệm, có hắn ổn định thương thế nàng đã không cần nằm trên giường ngọc.

Làm xong, quay sang ôm lấy vòng eo rắn của Tố Mai, nhìn gương mặt đã ửng hồng động tình của nàng, khàn khàn nói:

"Đuôi nàng mặc dù rất tuyệt, nhưng bây giờ ta muốn yêu cơ thể nàng, chân càng cần thiết hơn"

Ừ Bạch Tố Mai nhẹ vâng, đuôi rắn lấp lánh ánh sáng, thoáng chốc đã trở về cặp chân dài đầy đặn trắng nõn, giữa chúng nó là đóa hoa đã sớm ướt đẩm.

Không chần chờ nữa, Lạc Nam nâng lấy cái cằm trơn bóng của nàng, môi hắn áp lấy đôi môi đỏ mộng như đóa hoa kiều diểm đó.

Ưm

Bạch Tố Mai hơi run rẩy, nàng lúc này đang động tình đến cực hạn, mỗi động tác của hắn đều như chất kích thích chết người đối với nàng, vòng tay ôm lấy vòng eo chắc khỏe của nam nhân, nàng tựa bộ ngực đầy đặn của mình vào ngực hắn, cái miệng nhỏ hé mở để lưỡi hắn tiến vào miệng mình.

Nút lấy cái lưỡi trơn tuột, trao đổi nước miếng ngọt ngào như cam lộ, Lạc Nam tham lam một tay siếc chặt vòng eo nàng, như muốn dán thân thể trơn bóng vào thân mình, bàn tay khác đã tìm xuống giữa chân nàng, nơi trinh nguyên của xà nữ đang róc rách thủy.

Á, hừ, hừ

Bạch Tố Mai rên rỉ ư ư trong cổ họng, cảm nhận các ngón tay của nam nhân đang móc lấy nơi thầm kính, thỉnh thoảng đối phương xoa nhẹ lên hạt ngọc khiến đầu óc nàng trống rỗng.

Nút lấy môi lưỡi nàng đến khi xưng đỏ, Lạc Nam mạnh bạo ép nàng xuống đệm, vùi đầu vào đôi gò thịt thơm ngát như đầy ắp sửa, một tay bóp lấy bầu sửa thành đủ loại hình dạng, tay kia đã sớm ướt đẫm nơi tiểu huyệt.

Bạch Tố Mai cắn chặt cánh môi, hai mắt mê ly khép hờ, thỉnh thoảng rên lên ư ử.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!