Chương 40: Đồng Tâm Kiếm Pháp

3 Ngày trôi qua…

Đấu giá hội vẫn tiếp tục diễn ra, không khí ngày càng kịch liệt, thậm chí từng xuất hiện vài món Địa Cấp Thượng Phẩm pháp bảo, Lạc Nam cũng đấu giá được hai loại Huyền cấp linh thảo lần lượt là Hương Linh Thảo, Hoa Tình Chi

Mặc dù hai thứ này đẳng cấp không cao, nhưng Lạc Nam vừa nghe xong đã lập tức cạnh tranh đấu giá khiến mấy người Tần Mộng Ảnh không hiểu ra sao.

"Ngươi không phải Luyện Đan Sư, mua linh thảo làm gì?" Tần Mộng Ảnh ném qua ánh mắt tò mò.

Bí mật Lạc Nam thần bí đáp trả, trong lòng hơi đổ mồ hôi, hắn đã từng nghiên cứu sơ qua Nhẫn Hắc Lâu của Tà Hoàng để lại, mà bên trong có cách thức điều chế Ma Niệm Đan cùng Liệt Tình Hương.

Hai loại linh thảo vừa mua được chính là nguyên liệu chính để luyện chế Liệt Tình Hương, Lạc Nam làm sao dám nói?

Nhờ Liệt Tình Hương mà tên này chiếm được Diễm gia hai vị công chúa, ăn tủy mới biết vị, hắn từ lâu đã nuôi ý định luyện chế loại dâm dược này phòng thân, hiện tại rốt cuộc có cơ hội.

Hừ, ra vẻ thần bí Tần Mộng Ảnh bĩu môi, nhìn vẻ mặt tên này rõ ràng đang đánh chủ ý quái quỷ gì.

Lạc Nam ngoài mặt tỏ vẻ bình thản nhưng trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm, xem ra nàng không biết Liệt Tình Hương tồn tại, hắn chỉ sợ với kiến thức kinh người của một Luyện Hư Kỳ, Tần Mộng Ảnh vạch trần ý muốn dâm tiện của mình.

Mà Tần Mộng Ảnh từ đầu đến giờ vẫn chưa đấu giá lần nào, chỉ chăm chú vuốt ve y phục Băng Tâm Như Mộng trong lòng, Lạc Nam thậm chí hoài nghi chỉ sợ nàng ôm nó ngủ luôn cũng không biết chừng.

Lý Lân trong lòng lúc này mâu thuẫn tột độ, vốn hắn nghĩ Lạc Nam có bối cảnh hết sức kinh người, muốn bám lấy bắp đùi để có tiền đồ tươi sáng, nhưng hiện tại Lạc Nam lại đắc tội hai lão quái vật là Huyết Thường và Phàm Không, khiến hắn không biết có nên tiếp tục giữ vững lập trường của mình hay không.

Mà Lý Trúc Loan lúc này cũng giận dữ phi thường, đường đường hai tên tiền bối lão quái vật mà lại cùng lúc đứng ra uy hiếp một người trẻ tuổi, nếu không phải trưởng lão Lý gia kịp thời ngăn chặn, chỉ sợ với bản tính ngây thơ của nàng đã sớm chửi ầm lên.

Lại vài ngày trôi qua, hầu hết các tu sĩ có mặt đều tỏ vẻ hài lòng với Đấu giá hội lần này, người có tiền thì mua được thứ tốt, kẻ không tiền thì được mở mang tầm mắt, gia tăng kiến thức, xem như chuyến đi này không tệ rồi.

Lúc này trên sân khấu, Thành Bích vừa giao dịch xong một kiện Địa Cấp vũ khí, bầu không khí bắt đầu ngưng trọng, không ít người hô hấp dồn dập, bởi vì mọi người đều biết một điều.

Thiên cấp sắp xuất hiện…

Quả nhiên, Thành Bích nhìn quanh hội trường một vòng, cất tiếng trong trẻo nói:

"Vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá lần này sắp xuất hiện, bất quá lần này đấu giá không dùng Linh Thạch"

"Không dùng linh thạch?"

Đám người một mặt khó hiểu.

"Thành Bích chấp sự có thể nói rõ hơn không?" Một Hóa Thần kỳ lên tiếng hỏi, đây là lần đầu Đa Bảo Các không dùng Linh thạch để trao đổi vật phẩm, đương nhiên cũng là lần đầu tiên có Thiên cấp vật phẩm được bán đấu giá.

"Đơn giản thôi, vật phẩm Thiên Cấp này là do một vị đạo hữu nhờ Đa Bảo Các đấu giá, mục đích là trao đổi vật phẩm mình cần, nên lần này thay vì dùng Linh thạch đấu giá, các vị quan khách cần sử dụng vật phẩm vị đạo hữu kia cần" Thành Bích từ tốn giải thích nói.

Thì ra là thế Đám người bừng tĩnh đại ngộ, khó trách lần này Đa Bảo Các lại mang Thiên Cấp ra, thì ra là làm trung gian cho người khác.

"Được rồi, Thành Bích cũng không tiếp tục dài dòng, mời chư vị xem vật phẩm Thiên Cấp, cũng là vật phẩm cuối cùng của Đấu giá Hội lần này" Thành Bích ngưng trọng nói.

Vừa dứt lời, không gian quanh thân nàng hơi run rẩy, một khe hỡ hư không nứt ra, bên trong đi ra một tên lão già tóc trắng.

"Luyện Hư Kỳ của Đa Bảo Các!"

Đám quan khách sắc mặt kính cẩn, có thể xé rách hư không là bản lĩnh của Luyện Hư Kỳ cường giả, hiển nhiên Thiên Cấp vật phẩm do đích thân Luyện Hư Kỳ hộ tống xuất hiện.

Lão già hướng Thành Bích gật đầu, bàn tay vung lên, một quyển sách cổ xưa lơ lửng xuất hiện, hơi thở tan thương theo năm tháng lập tức tràn ngập khán phòng, rung động trái tim mỗi người, hiển nhiên đây là một thứ đã tồn tại rất xa xưa.

Vô số cường giả hô hấp bắt đầu gia tốc, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm sách cổ, trong mắt tràn ngập tham lam như ẩn như hiện, hiển nhiên cực độ khác vọng với thứ này.

"Đây là một Thiên Giai Trung Phẩm Kiếm Pháp" Lời Thành Bích vừa dứt càng khiến bầu không khí kịch liệthơn bao giờ hết., thậm chí có người không nhịn được vận chuyển linh lực.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!