Chương 36: Đấu giá bắt đầu

"Công tử, công tử, ngươi có bên trong không?"

Cốc Cốc

Lạc Nam và Tố Mai vừa xuất hiện trong phòng đã nghe âm thanh gõ cửa cùng giọng nói hấp tấp của Trần Giang bên ngoài vang lên.

Mĩm cười nắm lấy bàn tay nhỏ của Tố Mai, mở cửa bước ra ngoài.

Công… Trần Giang lời còn chưa nói hết, lập tức chứng kiến một nữ nhân áo trắng như từ cổ tích bước ra đứng cạnh Lạc Nam, hắn hai mắt cấp tốc trợn tròn mãnh liệt, cái miệng mở lớn hết cỡ, lập tức lẩm bẩm lắp bắp:

"Tiên nữ, tiên nữ hạ phàm, ta nhìn thấy tiên nữ"

Trần Giang xin thề với trời, cả đời này hắn chưa từng thấy nữ tử xinh đẹp như vậy, không phải, xinh đẹp hai từ đã không đủ để hình dung nàng, Bạch Tố Mai cao quý khiến hắn không dám nhìn thẳng, vội vàng chuyển dời đôi mắt, sợ ánh nhìn hèn mọn khinh nhờn đến nàng.

"Hừ, mau gọi thiếu phu nhân" Lạc Nam vừa tức giận vừa buồn cười, đạp vào mông hắn một cước.

"Tiểu tử tham kiến thiếu phu nhân" Trần Giang vẫn chưa hết ngu ngơ, theo bản năng nói nói, hắn có nằm mơ cũng không ngờ bên cạnh công tử đột ngột xuất hiện một vị tiên tử như vậy, theo cách xưng hô công tử muốn hắn gọi, nàng rõ ràng là nữ nhân của công tử.

"Hihi, hắn là thuộc hạ của chàng?"

Bạch Tố Mai che miệng cười khẽ, nghe Lạc Nam giới thiệu mình, nàng hạnh phúc nép mình vào người hắn.

"À phải rồi công tử, còn 2 giờ nữa đã đến thời gian đấu giá, Mộng Ảnh tiểu thư đang chờ đợi công tử" Trần Giang cố gắng ổn định tâm thần, nhớ lại chính đề bẩm báo.

Mộng Ảnh tiểu thư?

Lạc Nam sắc mặt cổ quái nhìn Trần Giang, tên này gọi hắn công tử, lại gọi Tần Mộng Ảnh là tiểu thư, đây không phải là nói…

"Là nàng muốn ta gọi như vậy?"

Trần Giang lúng túng giải thích, hắn cũng không hiểu vì sao một người cao cao tại thượng như Tần Mộng Ảnh đột ngột muốn như vậy.

"Được rồi, lập tức xuất phát" Lạc Nam gật đầu, không tiếp tục tra hỏi.

Một tấm lưng mê người vô hạn lại xuất hiện trong tầm mắt, hôm nay nàng mặc bộ cung trang màu tím trơn nhẵn, càng làm nổi bật đường cong vô hạn của cơ thể mỹ miều.

Nghe tiếng bước chân, Tần Mộng Ảnh quay đầu lại, chợt ánh mắt nàng lóe lên, ý vị thâm trường nhìn chằm chằm một nữ tử áo trắng.

Hôm nay Tần Mộng Ảnh mang một tấm lụa mỏng che phủ gương mặt, cho người ta một cảm giác mơ màng.

"Đây là tiên tử phương nào? Tiểu Nam ngươi còn không giới thiệu?" Đợi đám người Lạc Nam đến gần, Tần Mộng Ảnh liếc xéo hắn mở miệng hỏi.

Nghe trong giọng điệu của nàng một tia khác thường, Lạc Nam cũng không suy nghĩ nhiều, hắn cười gật đầu nói:

"Nàng gọi Bạch Tố Mai, một trong những người phụ nữ của ta"

Nói xong không để ý ánh mắt khác thường của nàng, nhìn Bạch Tố Mai cười nói:

"Tố Mai, đây là bằng hữu của ta, nàng có thể gọi nàng Mộng Ảnh tỷ"

Bạch Tố Mai ôn nhu gật đầu, vuốt ve lọn tóc, nhìn Tần Mộng Ảnh gật đầu ôn nhu nói:

"Tố Mai ra mắt Mộng Ảnh tỷ"

Với ánh mắt của Tần Mộng Ảnh sao có thể không nhận ra bản thể của Tố Mai? hơn nữa nàng còn nhận ra khế ước chủ tớ giữa hai người, rõ ràng Lạc Nam đã trở thành sinh mệnh của nữ yêu tên Tố Mai này.

Nghĩ đến đây, Tần Mộng Ảnh ôn nhu cười, kéo tay Bạch Tốt Mai hết sức thân thiết nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!