Chương 29: Đấu Thú Trường

Nơi tận cùng Linh Vũ Thành.

Một tòa cự đại võ trường xuất hiện trước mặt hai người, vô số âm thanh đinh tai nhứt óc nối liền không dứt, tiếng vỗ tay hò hét, tiếng cổ vũ, tiếng mắng chửi vì thua cược hỗn tạp đan xen vào nhau, như tiếng trống trận kích thích sự khát máu của nhân loại và cả yêu thú.

Nhìn hàng vạn ghế ngồi trên khán đài chật kín chỗ, trung tâm võ trường là các sân đấu riêng biệt, nơi đang diễn ra các cuộc chiến sinh tồn khốc liệt giữa người và thú, mồ hôi và máu tươi hòa lẫn vào nhau tạo thành màu sắc kích thích thị giác mãnh liệt.

Lạc Nam thầm quan sát tất cả, bầu không khí nơi này còn nóng hơn cả các trận cầu siêu kinh điển đời trước, hắn quan sát có tu sĩ thành công đồ sát yêu thú trong cùng cấp đang được vô số khán giả tung hô hò hét, cũng chứng kiến có nhân loại bị yêu thú hung tàn xé thành hai nữa ngay tại chỗ ăn thịt trong ánh mắt hưng phấn của vô số người.

"Nơi này thích hợp ta" Lạc Nam cười gằn hưng phấn nói, trong cùng cấp hắn chả ngán bố con thằng nào, đừng nói gì đám này yêu thú.

"Ực, công tử, vậy chúng…chúng ta đi đăng ký tham gia nhé" Trần Giang chứng kiến cảnh tượng máu me đầm đìa trong thú trường, tim đập thìn thịt nuốt nước bọt khó khăn hỏi.

Đi thôi Lạc Nam cùng Trần Giang tiến vào cánh cổng nơi võ trường.

"Này, phí vào cổng một người 20 hạ phẩm linh thạch" Một lão giả áo xám đầu trọc canh gác phía sau cánh cổng lên tiếng.

Lạc Nam thầm đánh giá lão già này, một tu sĩ có Kim Đan Viên Mãn tu vi.

Hắn gật đầu, lấy ra 40 viên hạ phẩm linh thạch thanh toán.

"Vị tiền bối này, chúng ta muốn tham gia khiêu chiến yêu thú, cần đăng ký ở đâu?" Trần Giang lên tiếng hỏi thăm lão già.

Các ngươi?

Lão già nheo lại tròng mắt, hắn lắc đầu khuyên nhủ nói:

"Người trẻ tuổi đừng nên háo thắng tranh cường, rất dễ dàng đùa mất mạng nhỏ"

Hiển nhiên hắn nhận ra gia hỏa Trần Giang ngay cả Trúc Cơ kỳ cũng chưa đạt tới.

Trần Giang xấu hổ gãi đầu, hai tay chống hông nói:

"Là công tử ta tham gia, cũng không phải ta"

Lão già lúc này mới cẩn thận đánh giá Lạc Nam, chợt giật mình trừng to mắt, thiếu niên này hắn nhìn không thấu sâu cạn, lại tạo cho hắn cảm giác nhàn nhạt nguy hiểm.

Ực

Lão già nuốt nướt bọt khô khóc, thay đổi thái độ mở miệng khách khí nói:

"Các vị tiến vào trong, thủ tục đăng ký tham gia khiêu chiến yêu thú và cá cược đều do hộ pháp của Đấu Thú Trường quản lý"

Đa tạ tiền bối Lạc Nam hai người nói cảm tạ, tiếp tục tiến vào.

Không gian bên trong đấu trường được xây bên dưới lòng đất, mặc dù diện tích rất lớn nhưng bốn phía xung quanh được bao phủ bởi các bức tường gây nên cảm giác ngột ngạt.

Mà nơi này rõ ràng cũng đang có rất nhiều người uống rượu, cờ bạc, ôm lấy vài cái kỹ nữ vuốt ve liên tục trên cơ thể nhơ nhuốc của các nàng.

Khá giống các quán Bar đời trước, chỉ là tiếng nhạc vốn có được thay thế bằng vô số giọng điệu ồn ào huyên náo mà thôi.

Hai người Lạc Nam tiến vào gây nên một số kẻ tò mò chú ý, rất nhiều kỹ nữ hai mắt sáng rực nhìn Lạc Nam một thân Bạch Y, bị bộ dạng phóng khoáng tiêu sái của hắn thu hút.

Mà không ít gã nam nhân liếm liếm môi hai mắt hiện lên vẻ tham lam, dường như sói đói vừa phát hiện con mồi mới lạ béo bở.

"Hai vị thiếu gia này, có muốn thiếp bồi một đêm hay không? Chỉ 20 hạ phẩm linh thạch mà thôi" Một nữ nhân tu vi luyện khí sơ kỳ, ăn mặc thiếu vải, bộ ngực to tròn muốn lộ hết ra ngoài tiếp cận Lạc Nam, liếm liếm đôi môi lẳng lơ nói

Đối với một người toàn sở hữu nữ thần như Lạc Nam, đương nhiên sẽ không nhìn nữ nhân kiểu này nữa con mắt, lạnh lùng lướt qua nàng.

Trần Giang thấy công tử như thế, cưỡng ép ham muốn đẩy ngã nữ nhân kia, hấp tấp theo sau hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!