Chương 19: Ngắt lấy hai đóa Kiều Hoa

"Kim Nhi, đây rốt cuộc là thứ quỷ quái gì?" Lạc Nam áp chế dục hỏa đang thiêu đốt, ánh mắt hơi né tránh hai nữ nhân mê người đang quằn quại trên mặt đất.

"Là Liệt Tình Hương, một loại xuân dược dạng khói, có thể kích thích dục vọng nguyên thủy nhất của con người" Kim Nhi thản nhiên giải thích.

"Có cách nào giải trừ không?"

Lạc Nam hơi thở nặng nhọc hỏi, không giống với lần trước, Yên Nhược Tuyết hắn vừa thấy đã yêu, nên muốn chiếm lấy nàng, còn Hồng Liên và Điệp Tình chỉ mới có chút tình cảm mà thôi, Lạc Nam cũng không muốn hại đời hai nàng.

Có nha Kim Nhi nhanh nhạy đáp

Cách gì?

Lạc Nam lập tức chú ý

Ngủ cùng hai nàng Kim Nhi âm thanh mang theo một tia nghịch ngợm

Phụt

Lạc Nam gắt một tiếng, nha đầu này giờ này còn đùa dai.

"Công tử à, thật hết cách rồi, loại này Liệt Tình Hương bá đạo vô cùng, cho dù Luyện Hừ Kỳ cường giả trúng phải cũng lên cơn động dục, huống gì ba người các ngươi".

"Hừ hừ, Tiểu Nam, tỷ nóng quá" Hồng Liên mở miệng hừ hừ, đỏ hồng y phục không biết lúc nào đã rời khỏi thân thể, trên người chỉ còn yếm đào che phủ cặp ngực đồ sộ đang phập phồng lên xuống, dưới thân một cái nội khố che kín nơi vùng đất thần bí, lộ ra da thịt trắng mịn màng cùng cặp chân dẻo dai đầy gợi cảm.

Một Nguyên Anh Kỳ như Hồng Liên còn như thế thì chỉ là Trúc Cơ Viên Mãn như Điệp Tình càng không cần phải nói, y phục toàn thân đã biến mất từ lúc nào, thân thể trắng hồng như da em bé của nàng lồ lộ trước mặt Lạc Nam, phần ngực hơi nhú tô điểm hạt anh đào hồng hồng, vòng eo nhỏ nhắn một tay có thể ôm gọn, bên dưới lỗ rốn mê người một chút là hai cánh môi vừa hồng vừa mịn khép thật chặt, vài sợi cỏ tơ đen tuyền lún phún trên mu đất dễ mến ấy.

Thân thể Tình Nhi cao chừng 1m65, thấp hơn Lạc Nam đến một cái đầu, bất quá vì lý do còn nhỏ, nhìn thân thể kiều tiểu ửng hồng, mũi quỳnh má ngọc, môi hồng chúm chím, tương lai là một đại mỹ nhân.

"Tình Nhi khó chịu quá, hừ hừ" Nàng vừa thở hổn hển, một tay nhỏ nhắn đã túm lại bánh bao non tơ của mình nhào nặn, một tay khác đã tìm đến nơi u cốc non nớt, ngón trỏ nhanh nhạy trượt lên trượt xuống nơi hai mép động.

Hình tượng mỹ hảo đến cực điểm.

Lạc Nam hít thở không thông, bên dưới quần căng cững, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, hai mắt dần dần chuyển sang màu đỏ.

Vì hồn lực của Lạc Nam cường đại, nên hắn áp chế dục vọng đang trào dâng trong thể xác và linh hồn được phần nào, không như hai nữ bắt đầu mất khả năng chịu đựng.

Lạc Nam cắn răng, tiến lại gần đang quằn quại Tình Nhi, mở miệng khàn khàn nói:

"Tình Nhi, Tình Nhi, nghe ta không? Tiểu Nam đây"

Um, Tiểu Nam ca ca Tình Nhi như bắt được cây cỏ cứu mạng, thân thể trần truồng lao đến, tứ chi quấn chặt lấy Lạc Nam, miệng nhỏ không ngừng dò tìm miệng hắn, như con mèo nhỏ đu trên thân hắn.

Chụt chụt.

Lạc Nam không nhịn được, hé miệng cho lưỡi nhỏ của nàng mò vào, hai cái lưỡi rất nhanh quấn chặt lấy nhau, hắn gian nan bế nàng, hồn lực điên cuồng vận chuyển nhằm duy trì một tia tỉnh táo, từ từ tiến lại Hồng Liên.

Hồng Liên cả người quằn quại, mùi mồ hôi cơ thể cùng hương thơm của nàng kết hợp tỏa ra khiến Lạc Nam miệng đắng lưỡi khô.

Đưa tay sờ lên má nàng, lay lay đầu nàng, Lạc Nam tránh khỏi miệng nhỏ của Tình Nhi, tiếp tục câu thông:

"Liên tỷ, là ta, nàng còn tỉnh táo đúng chứ?"

Hồng Liên không hổ là Nguyên Anh kỳ cường giả, định lực không kém, đôi mắt ngập nước khôi phục một tia lý trí, môi thơm hé mở hổn hển nói:

"Ưm Tiểu Nam, mau cho chúng ta!, mau cho tỷ, sẽ không trách... trách đệ, ư ư"

"Hai nàng làm thê tử ta nhé?" Lạc Nam biết đã không còn cách nào để thoát khỏi tình cảnh hiện tại, để tránh sau này hối hận, nhân lúc nàng còn tỉnh táo quyết đoán thổ lộ.

"Ưm, hừ, tiện nghi cho.. cho đệ rồi, ta thay.. hừ.. thay muội muội đồng ý gả cho đệ luôn, mau cho chúng ta, hừ hừ"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!