Chương 23: (Vô Đề)

Phần 23: Mất trí nhớ

"Bố phúc lớn mạng lớn… sẽ không sao đâu…"

Hải có thể nhìn ra khi Nguyệt Anh nói đến bố chồng, cô hơi mất tự nhiên ánh mắt nhìn xa xăm như hồi tưởng lại điều gì đó.

"Có em, có bố là hạnh phúc lớn nhất đời anh… ngoài ra anh không cần gì khác… nếu bố vượt qua đại nạn này… em… em có chấp nhận bố không?"

Nguyệt Anh thoáng giật mình trước câu nói này của Hải:

"Anh nói gì vậy, em không chấp nhận bố khi nào…"

"Trong lòng em… anh nghĩ chưa mở lòng đón nhận bố… hai người… anh cảm giác không hợp nhau…"

"Làm gì có… mấy ngày anh đi công tác thi thoảng em cũng trò chuyện, cũng hiểu bố chút ít"

Hải thầm nghĩ:

"Vật lộn với nhau cả đêm lại chẳng hiểu nhau quá rõ"

Hải:

"Em nói chuyện gì với bố thế?"

Nguyệt Anh luống cuống:

"Chuyện… chuyện linh tinh tán phét thôi mà… không đáng nói đến…"

Nguyệt Anh chẳng bao giờ nói dối nhưng trường hợp này buộc phải nói để làm yên lòng Hải, gương mặt cô đỏ lên giọng nói ấp úng vừa nói vừa nghĩ, Hải rất dễ phát hiện ra. Nguyệt Anh đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa mặt tránh những câu hỏi dồn dập của Hải làm cô không biết phải nói gì nữa.

Trở lại giường Hải tiếp tục hỏi:

"Đợt này nếu bố tỉnh lại được… em có cho bố ở nhà mình nữa không…"

Nguyệt Anh quay mặt sang hướng khác:

"Anh nói gì vậy… mình là một gia đình… sao không thể sống chung chứ…"

"Không có vấn đề gì chứ…"

"Không có… Anh nghỉ ngơi đi em ra ngoài có chút chuyện"

Con người thật thà như Nguyệt Anh mà phải liên tục nói dối khiến cô có cảm giác bứt dứt, khó chịu phải đi ra ngoài để không cho Hải hỏi thêm nữa. Hải nằm trên giường nghĩ:

"Sau chuyện này hai người sẽ đối mặt với nhau như thế nào đây? Haizzzz… khoảng cách càng ngày càng lớn… ở với nhau còn không xong… nói gì phát sinh tình cảm…"

"Bố mà tỉnh chắc sẽ nằng nặc đòi về quê cho xem… mà tỉnh lại là tốt, ở đâu thì tạm thời chưa cần nghĩ đến… hy vọng bố tỉnh lại được… mẹ hãy phù hộ cho bố vượt qua khỏi kiếp nạn này mẹ nhé…"

Nguyệt Anh ra ngoài khá lâu còn Hải chán nản nằm trên giường bệnh, đến khi truyền xong thì Hải tự xuống phòng hồi sức cấp cứu.

Bà Nga:

"Con xuống đây làm gì thế, đang mệt lên phòng nghỉ ngơi đi"

Hải:

"Con đỡ rồi không sao đâu ạ"

Ông Đức (bố vợ):

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!