Chương 79: (Vô Đề)

Như thế nào rồi hả? Chân thị lắc lắc nàng,

"Đứa nhỏ này, hay là bị bóng đè." Khuyên nhủ:

"Mộng chỉ là mộng, mặc kệ ở trong mộng thấy được chuyện gì không tốt, đều là giả hết."

Vâng. Phượng Loan không muốn làm cho mẫu thân lo lắng, cười cười, Mộng là giả.

Những chuyện ở kiếp trước, đã tan thành mây khói.

Kiếp này mình không cần sa vào thống khổ nữa, mà là dũng cảm tiến tới!

Chân thị nghĩ tới mộng của con gái, cũng không có quá để ý, ngược lại lo lắng chuyện Ngụy thị,

"Không ngờ nàng ta lại mang thai."

Không nhịn được hơi oán giận,

"Vương Gia thật là, sao không để cho người của hắn đợi một chút."

Phượng Loan xì cười, "Mẫu thân, như thế nào người giống Mục phu nhân vậy? Phỏng đoán là trong lòng Vương phi và Mục phu nhân cũng oán giận, sao Vương Gia phải chờ chúng ta này nọ chứ.

Loại chuyện này, bản thân nữ nhân chúng ta lo lắng, nhưng với Vương Gia mà nói, đương nhiên con nối dòng càng nhiều càng tốt, hắn làm sao có thể kêu cơ thiếp đợi?Vậy mười năm trước đó, không phải hắn đã bắt cơ thiếp chờ Vương phi đó sao!" Chân thị có chút bực tức.

Bà thật có chút bất bình, nếu như nói gia thế, dung mạo, tâm tư, mọi thứ của con gái mình không kém Đoan Vương phi, bất quá Đoan Vương phi chỉ gặp phải thời điểm tốt, mới được Đoan Vương đối với nàng ta tôn trọng mười năm.

---- khó tránh được mình ấm ức vì nữ nhi.

Phượng Loan trải qua kinh nghiệm thảm kịch nhân gian kiếp trước, nên đã nghĩ thông suốt, Mẫu thân. Cầm tay bà, "Lòng người đều lấp không đầy, người người đều muốn tiến thêm một tầng lầu, đặc biệt không biết, có thể vững vàng bảo vệ hiện tại cũng rất tốt rồi.

Bây giờ mẫu thân khỏe mạnh, con cũng mang thai, trước mắt đã xem như là cục diện tốt nhất, chúng ta nên vừa lòng, khỏe mạnh vì tương lai mà lo liệu cẩn thận.

"Chân thị không phải là người thích ai oán, gật gật đầu,"Ừa, con nói rất đúng.

"Phượng Loan cười nói:"Tóm lại con cảm thấy hiện tại rất tốt, ít nhất không tính quá tệ, mẫu thân cũng nên nghĩ thoáng một chút.Ta có cái gì luẩn quẩn trong lòng hay sao?Chân thị cười nhạo,Cái dạng kia của cha con, còn có Cung di nương và hai đứa con của bà ta, chuyện này..., ta cũng không để cho mình quá khó chịu.

"Nhìn về phía nữ nhi,"Con không cần khuyên ta, ta chỉ là nhất thời phát tiết cảm xúc thôi, qua đi coi như xong.

"Hai mẹ con tỉ mỉ nói đến hợp ý, trong lòng ngầm hiểu mà cười. Chân thị lại hỏi:"Thai này của Ngụy thị có thể thuận lợi sao? Là nam hay nữ?Ở trong mộng, là nhi tử.

"Sắc mặt Chân thị cứng đờ, sau đó xua tay,"Thôi, chẳng qua là do một cung nữ bé nhỏ sinh ra. Con của kẻ ti tiện."

Cung nữ? Con của kẻ ti tiện? Phượng Loan nghĩ tới kiếp trước của mình, bản thân mình không chỉ là cung nữ, còn cùng Tiêu Đạc say rượu gây ra gièm pha thất đức. Cho nên..., đối với hắn mà nói, con của mình cũng tương tự là ti tiện.

Mà chính mình lại càng ti tiện, thanh danh không tốt, liên lụy hắn bị gièm pha...

Phượng Loan không muốn nghĩ tiếp nữa.

Hiện nay đang mang thai, vẫn nên nghĩ thoáng cho thỏa đáng.

Đáng tiếc cảm tình con người chính là như vậy, không muốn nghĩ tới, thì càng nghĩ tới. Phượng Loan bị hai chữ Ti tiện vây khốn, mấy ngày gần đây nhất luôn thỉnh thoảng nhớ tới, kiếp trước có phải Tiêu Đạc ghét bỏ bản thân mình ti tiện hay không.

Cho nên chỉ coi như một món đồ chơi để tiêu khiển, đặt ở Vương phủ tùy tiện chơi đùa, chơi đến ngán thì thôi.

Cho nên sau khi mình mang thai, hắn không thể ngoạn chơi, càng lo mình sinh ra đứa con ti tiện, vì thế nên...

---- nên chính tay kết liễu mình.

Hắn nói giữ thai nhi không có nghĩa là thật sự đau lòng hài tử, dù sao trước mặt người nhiều như vậy, Tiêu Đạc cũng không thể nói ra

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!