Chương 5: Trúng tà

Trong nội viện giữa những khóm hải đường nở rộ, Chân thị đeo trên tay đúng thật là vòng tay phỉ thúy.

Vòng tay phỉ thúy xanh biếc làm nổi bật cổ tay tuyết trắng của nàng, tựa như ngọn sen trắng thượng hạng [miêu tả cổ tay như ngọn sen…thua]. Ngẩng đầu thấy nữ nhi đi tới, còn tưởng nàng sang đây xem vòng tay mới, Chân thị vui vẻ nói:

"Loan nhi nhìn nè, ta nói không sai chứ? Người của Trân Bảo Các cuối cùng vẫn là đem vòng tay đưa tới cửa."

Phượng Loan nhìn vẻ mặt mẫu thân đắc ý, không khỏi thấy nghẹn,

"Mẫu thân, nghe nói là Thành vương Điện hạ đưa tới?"

Đúng vậy.

Chân thị còn không chút để ý nói:

"Ta nghĩ lát nữa sẽ tìm một bức cổ họa có giá trị tương đương đưa tới cho Thành vương điện hạ, xem như là đáp lễ." Vẻ mặt tỏ ra kiêu ngạo,

"Cũng không phải ta muốn chiếm tiện nghi của người khác."

Mẫu thân!

Phượng Loan cuống lên.

Vốn là Thành vương tặng lễ đã không rõ ràng, Phượng gia lại đáp lễ, chẳng phải là thành có qua có lại? Không nói truyền ra người khác sẽ nghĩ thế nào, riêng Tiêu Trạm hiểu lầm đã thật đáng ghét rồi.

Làm sao? Chân thị vuốt ve vòng tay phỉ thúy, khó hiểu nhìn con gái.

Phượng Loan cho bọn nha hoàn lui ra, chỉ chừa lại một mình Chân ma ma, sau đó hỏi:

"Sáng sớm lúc ra cửa, không phải mẫu thân còn dặn dò con rất kỹ, nói rằng không muốn con gây chú ý trong yến tiệc sinh thần của Thái tử phi sao?"Ừ, vậy thì như thế nào?Chân thị hỏi.Vậy thì hỏng rồi.

"Phượng Loan tức giận nói:"Không nên gây náo động, không phải là không muốn người ta chú ý, mà chính là không được dính líu gì đến việc tuyển phi của Thành vương?

Bây giờ chúng ta lại nhận đồ vật của hắn, làm sao nói rõ ràng đây?Chuyện này...

"Chân thị có chút do dự, nhưng khi nhìn vòng tay phỉ thúy mới đến tay lại không nỡ bỏ, chống chế nói:"Có qua có lại, hắn đưa đồ tới, chúng ta trả lại ân tình không được sao? Hơn nữa, chính Thành vương điện hạ sai người mang tới, có thể nào không nhận?

Đây không phải là đánh vào mặt hắn à? Lại không thể ném đi.

"---- đây là cãi chày cãi cối. Phượng Loan bỗng thấy đau đầu, nhìn về phía Chân ma ma cầu cứu."Nhị phu nhân...

"Chân ma ma vừa mở miệng đã bị Chân thị giơ tay ngăn lại,"Được rồi!

"Nàng bực mình đứng dậy,"Các ngươi không cần khuyên ta, ta cũng không muốn vô cớ gây rắc rối cho các ngươi, coi như ta chưa từng nhìn thấy đồ gì hết.

"Tức khí, đem vòng tay tháo ra,"Các ngươi có bản lĩnh thì tự mình đem trả lại cho Thành vương điện hạ đi.

"Chân thị bỏ đi, vung tay áo tiến vào trong phòng ngủ. Bỏ lại Phượng Loan và Chân ma ma hai mặt nhìn nhau, không nói được gì. Sau một lúc lâu, Chân ma ma lên tiếng trước nói:"Lời phu nhân cũng không phải không có đạo lý. Thành vương điện hạ đưa đồ vật tới, đúng là không thể không nhận, nhưng bây giờ... muốn trả lại thì càng khó khan hơn.

"Phượng Loan cũng đang vì củ khoai nóng* này mà đau đầu. *ý nói việc rắc rối phức tạp Chân ma ma lại hỏi,"Nhị tiểu thư thật sự không dự định tham gia tuyển chọn Thành vương phi sao?

"Phượng Loan có ý muốn nghe suy nghĩ của nàng nên hỏi:"Ma ma cảm thấy thế nào?Việc này...

"Chân ma ma cười cười,"Nô tỳ cũng không nói được.

"Tuy khiêm tốn nhưng nói:"Chỉ là theo ý kiến nông cạn của nô tỳ, Phượng gia chính là vọng tộc trăm năm qua bao triều đại, cũng không phải loại tiểu môn tiểu hộ* thấy người sang bắt quàng làm họ, vì lẽ đó có làm hay không làm vương phi, cũng không cần gấp gáp.

"*hộ nhà nhỏ nghèo, thấp kém Phượng Loan gật đầu,"Ta cũng nghĩ như vậy.

"Chân ma ma cười nói:"Tiểu thư nếu không muốn tranh làm vương phi nương nương, sau này có gả cho người khác, mặc kệ nhà nào, ai lại dám thất lễ với cô nương Phượng gia chứ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!