Chương 42: Năm nay có nhiều việc lạ (1)

Anh Thân Vương chết trong mưa tên.

Cùng chết với ông, trừ bỏ những tướng sĩ hy sinh trên chiến trường, còn có con trai trưởng duy nhất của ông. Ông có nhiều con, nhưng con trai trưởng cũng chỉ có một, bốn người còn lại đều là thứ xuất.

Tin tức này về sau truyền tới Kinh Thành, Anh Thân Vương phi hét thảm một tiếng, Không!, sau đó phun ra một ngụm máu lớn, hôn mê bất tỉnh.

Lần này phủ Anh Thân Vương cực kỳ rối loạn.

Anh Thân Vương và Thế tử đều chết hết, còn lại bốn người con vợ kế lâm vào đại chiến đoạt vị, bởi vì tuổi không kém nhau nhiều lắm, tất cả đã trưởng thành cưới vợ sinh con, ai cũng không chịu nhường ai.

Căn bản không có người nào lo đến việc phụ thân và đích trưởng huynh đã chết, chỉ lo vội vàng đi lôi kéo thế lực chung quanh, muốn giành cho được tước vị Thân Vương vào tay!

Thời gian không đến vài ngày, trước sau phủ Anh Thân Vương đã gây ra một số lời gièm pha, cái gì mà lão Nhị chiếm đoạt dân nữ, cái gì mà lão Tam hành hung nô tài, lão Tứ và lão Ngũ thì ở nhà đánh nhau.

Được rồi, chuyện xưa mới mẻ hiếm có được các tiểu nhị kể không hết.

Hai tỷ đệ Tương Thân Vương và Ly Ấp Trưởng Công Chúa, cùng tới phủ Anh Thân Vương khuyên giải, kết quả chẳng những không khuyên giải thành công, ngược lại còn bị bọn cháu trai náo loạn đến vẻ mặt đều thất vọng.

Anh Thân Vương phi bệnh không thể rời giường, không có người xử lý công việc, đắc tội thân thích cũng không cần biết, toàn bộ phủ Thân vương náo loạn rối ren lung tung.

Đằng sau, có vài người tố cáo phủ Anh Thân Vương, tội danh không ngừng được nêu ra.

Hoàng Đế nhìn tấu chương chồng chất như núi, tội danh tầng tầng lớp lớp, không khỏi tức giận lôi đình trách mắng:

"Không để ý đến phụ thân đã chết và mẹ cả mang bệnh, đám con của phủ Anh Thân Vương đều bất hiếu, không để ý huynh trưởng, bất kính với phép tắc. Một đám bất hiếu vô liêm sỉ, trong mắt chỉ có tước vị, không hề có phụ mẫu huynh trưởng trong mắt, làm sao thừa kế tước vị được?"

---- thế là hạ chỉ, tước đoạt tước vị phủ Anh Thân Vương.

Lần này đám con cái của Vương phủ đều trợn tròn mắt.

Ly Ấp Trưởng Công Chúa tức không nhịn nổi, muốn tiến cung tìm Hoàng Đế lý luận, lại bị Tương Thân Vương đúng lúc đuổi tới khuyên can,

"Đại tỷ, chẳng lẽ ngươi còn không rõ? Mộng của Tiểu Loan, ứng nghiệm rồi."

"Nhưng Đại đệ cũng đã chết!"

Ly Ấp Trưởng Công Chúa trong mắt đầy bi phẫn, nước mắt chảy ra,

"Đừng cho là ta ngốc, đoán không ra Đại đệ chết như thế nào?!"

Đại tỷ! Tương Thân Vương sợ tới mức liên tục xua tay,

"Lời này nói một lần trước mặt đệ thôi, sau này bất luận ở nơi nào cũng không thể nói ra."

Hắn cũng đã hơn năm mươi tuổi, lại không giống ca ca năng chinh thiện chiến, huống hồ chết ở chiến trường, sớm đã nản lòng,

"Lúc trước Phượng gia biểu đệ khuyên nhủ chúng ta là đúng. Chúng ta lại không thể thật sự căng cờ đi mưu phản, trừ phải cúi đầu với Hoàng Thượng, còn có thể thế nào đây? Đều do đại ca cố chấp, không nên thể hiện..."

"Rốt cuộc ngươi còn có lương tâm hay không?" Ly Ấp Trưởng Công Chúa lớn tuổi nhất, được bảo dưỡng tốt, thoạt nhìn không giống như tỷ tỷ mà là muội muội hơn, bà nhíu chặt mày, lạnh lùng nói:

"Cái gọi là công cao chấn chủ, Hoàng Thượng lại có thể dùng thủ đoạn thấp hèn bực này để đối phó với thần tử, hắn còn có lý lẽ sao? Huống hồ Đại đệ đều đã chết, hắn còn không buông tha, còn muốn lấy đi tước vị phủ Anh Thân Vương, đây là muốn chém tận giết tuyệt!"

Tương Thân Vương khóc lóc nức nở nói:

"Chúng ta còn có biện pháp nào đây."

Ly Ấp Trưởng Công Chúa oán hận cười lạnh,

"Tước vị của hai người các ngươi, là năm đó tự mình Phụ hoàng phong cho, Hoàng thượng có tư cách gì đoạt tước? Hừ, hắn không sợ Phụ hoàng bò ra từ trong lăng mộ, nửa đêm tìm hắn thanh toán à!" Hung hăng gắt một cái,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!