Mễ Nam lần nữa liên thông âm thanh, gọi Tưởng Hướng Nghi: Anh Hướng Nghi!
Ánh mắt Tưởng Hướng Nghi lập tức khoá chặt vào nơi phát ra thanh âm, ánh mắt nóng rực trần trụi làm cho người khác sợ hãi.
Mễ Nam nói tiếp:
"Em bây giờ trở về, anh không được rời khỏi nhà em, đã nghe chưa?"
Alpha rống lên: Cút! Hắn lập tức bắn một phát súng vào nơi phát ra giọng nói, máy móc lập tức báo hỏng. Mễ Nam dậm chân, gọi điện thoại cho cha mẹ không phải về nhà, đồng thời để Lang Cảnh giúp cậu khống chế Tưởng Hướng Nghi, không cho hắn đi ra ngoài, còn mình thì chạy vội xuống lầu để trở về.
Nhưng mà vừa chạy xuống dưới lầu cậu lại chạy lên, thở hồng hộc túm chặt Viên Tân đi cùng mình. Lần này hai người bắt xe vừa lúc là xe taxi tự động, Mễ Nam ngồi xuống đã bắt đầu hỏi Viên Tân:
"Các người nếu là cộng sự, khẳng định có việc nào đó chỉ Alpha cùng Omega phối hợp mới có thể làm được, mau, nói cho tôi biết có phương pháp gì khống chế pheromones!"
Viên Tân lắc đầu vì khó: "Pheromones của Omega có thể khiến cho Alpha trở nên càng hưng phấn, năng lực tăng cường
------- trái lại cũng có thể làm được, nhưng bởi vì vi phạm luân lý, cho nên càng khó.
Có thể nói, pheromone đối với hắn là binh khí, chúng ta lần này xui xẻo đấy, tôi với hắn không có kết hợp lần nào, cho nên phương pháp để cho hắn tỉnh táo tôi một lần cũng không có thử qua.
Cậu chưa từng được học, càng không có khả năng.Mễ Nam:Anh nói cho tôi những lời này, làm sao biết tôi có thể hay không thể?Viên Tân hỏi lại:Cậu có thể chống cự pheromones của hắn cùng kìm hãm hắn sao?"
Mễ Nam lập tức nghẹn lời, mỗi lần cậu bị pheromone của Tưởng Hướng Nghi ngăn chặn, lập tức liền chỉ biết khóc cầu xin tha thứ, đâu còn cái gì mà chống cự với khả năng kìm hãm. Con đường này không thể thực hiện cậu bỏ luôn, sờ sờ châm gây tê trong túi.
Mễ Nam rất nhanh chạy về nhà, đứng ở trước cửa liền ngửi thấy mùi máu tươi gay mũi. Cậu theo máy giám sát ở bên trong xem xét tình huống, Tưởng Hướng Nghi đang ở phòng khách lầu hai, vì không để cho bản thân đi ra ngoài đang dùng sức đập phá đồ vật trong phòng.
Viên Tân đì tìm bảo tiêu, bảo trì cảnh giới, bên kia Lang Cảnh đang giám sát cũng theo yêu cầu của cậu tắt đi...
------- Mễ Nam không muốn bị vây xem làm tình ah...
Mễ Nam hít sâu một hơi, tắt máy phát tán pheromones, cầm chìa khoá mở cửa, cực kì nhanh chạy vào bên trong.
Cậu đi không đến hai bước, Tưởng Hướng Nghi liền từ lan can lầu hai bên cạnh nghiêng người nhảy xuống, sàn nhà bị hắn tập kích vang lên một tiếng thật lớn.
Mễ Nam chưa kịp nói được cái gì, Alpha lợi dụng tốc độ tưởng tượng không nổi kéo cậu theo té xuống mặt đất, khuôn mặt vốn anh tuấn trở nên vặn vẹo dữ tợn.
"Tôi bảo em cút... Em vì cái gì còn muốn quay lại!"
Tưởng Hướng Nghi hống cậu, pheromones như bạo phong vũ bão phủ lấy cậu. Mễ Nam sợ run, cơ thể trong nháy mắt có phản ứng, mềm xuống khiến cho cái thứ không hăng hái bắt đầu nóng lên, phát nhiệt.
Tưởng Hướng Nghi đặt cậu ở trên thảm, không chút lưu tình trực tiếp xé rách quần áo của cậu, mấy giây liền đem cậu lột sạch trơn, đại chưởng thô ráp theo bộ ngực của cậu vội vàng xao động mà vuốt ve đến ngực, lúc này Mễ Nam hô lên: Còn có con!
Đã ba tháng, Mễ Nam có thể tiến hành một chút hoạt động đời thường, nhưng quá thô bạo thì không được. Tưởng Hướng Nghi đấm một quyền xuống sàn nhà bên cạnh tai cậu, phiến gạch vỡ ra một khe hở.
Mễ Nam thấy hắn còn chút thần trí, ôm hắn xịn tha thứ:
"Dịu dàng một chút... Đến phòng em được không?"
Tưởng Hướng Nghi mở lớn miệng hô hấp, trên mặt, trên quần áo cùng tay, tất cả đều dính máu. Cứng ngắc ôm lấy người, từ thang lầu nhảy vài bước phi tốc đến phòng Mễ Nam.
Bọn họ lướt qua thi thể trên lầu, Mễ Nam không đành lòng quay đầu, chôn mặt ở trong ngực Tưởng Hướng Nghi, không dám nhìn nhiều.
Rầm một tiếng, cửa bị đá văng, Tưởng Hướng Nghi ném cậu lên giường. Do bản năng, Mễ Nam cũng bắt đầu hô hấp dồn dập, thân thể điều chỉnh trạng thái chủ động thích ứng, nơi nào đó phía sau làm cho người ta phải thẹn thùng bắt đầu bài tiết dịch nhờn.
Alpha tùy tiện đâm vào một ngón tay, chỗ đó cũng mềm đi không ít, nhiệt nhiệt ẩm ướt nghêng đón cắn lấy ngón tay.
Mễ Nam phát ra tiếng khóc thở dốc, động tác khuếch trương rất là lừa gạt vội vàng xao động, có chút đau đớn lại mang theo khoái cảm bản năng tinh tế.
Cậu co rúm về sau, đầu đặt ở dưới gối, ngay lúc Tưởng Hướng Nghi cởi quần chuẩn bị đem căn cự vật lớn kia tiến vào, cậu vội xin tha:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!