Biên soạn: Đức Uy
- truyenfull. net
- --
Trong đêm tối, mặc cho tuyết lớn rơi vào trên thân, bóng người của Nhiếp Vô Danh, dần dần biến mất không thấy nữa.
Nhiếp gia chủ và chủ mẫu, trố mắt nhìn nhau.
Mấy ngày sau...
"Lão Kỷ, tìm tôi có chuyện gì?" Nhiếp Vô Danh nói vào trong điện thoại.
"Tôi nhận được tin tức, dường như Trọng Tài Hội bên kia, muốn ra tay với Lăng Miểu." Âm thanh Kỷ Tu Nhiễm truyền ra.
Nghe tiếng, Nhiếp Vô Danh khẽ nhíu mày: Có ý gì?
Kỷ Tu Nhiễm:
"Tình huống tạm thời chưa rõ, chú ý cẩn thận!"
Sau khi cúp điện thoại, Nhiếp Vô Danh lâm vào trầm tư.
Chẳng lẽ, là bởi vì chiếc nhẫn kia.
Chiếc nhẫn kia của Lăng Miểu, đại biểu cho quyền lực chí cao vô thượng của Tử Vong Hoa Hồng.
Thậm chí, Nhiếp Vô Danh còn chế tạo ra một chiếc nhẫn tình nhân khác cực kỳ tương tự.....
Phía trên ngọn núi lớn, cô gái thoi thóp.
"Nhiếp Vô Danh, không ở chỗ này sao?" Ánh mắt Lăng Miểu hướng về chung quanh quan sát.
Cho nên nói, là Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội lừa gạt nàng sao? Lấy tính mạng Nhiếp Vô Danh làm lớp ngụy trang, chỉ là vì muốn lừa gạt mình đi tới nơi này.
Anh ấy không có việc gì là tốt rồi...
Cô họ!
Nhiếp Vô Ưu nhìn Lăng Miểu, không biết như thế nào cho phải.
Cầm lấy...
Lăng Miểu dùng hết một chút khí lực cuối cùng, đem chiếc nhẫn đưa cho thiếu nữ bên cạnh.
"Không nên... để cho người khác nhìn thấy nó... Giúp chị, trông nom anh của em..."
...
Nhiếp Vô Danh biết được Lăng Miểu xảy ra chuyện, đã là mấy ngày sau.
Đối với Nhiếp Vô Danh mà nói, hết thảy giống như sấm sét giữa trời quang.
Hương rượu miên man tưởng chừng bất tận, không biết là mơ hay là thực.
Hắn, ngay cả người phụ nữ của mình, đều không bảo vệ được.
Thậm chí, lúc cô ấy cần anh nhất, anh cũng không có ở bên cạnh cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!