Chương 50: Phòng tắm

Biên tập: Ross

Chúc Tòng Duy không tin vào mấy lời bâng quơ của anh, lại bị những câu nói thẳng thắn ấy làm cho ngỡ ngàng:

"… Đây là anh tính, không phải em."

Phạt anh kiểu này cũng chẳng khiến cô được lợi gì cả.

Ôn Trình Lễ nét mặt vẫn bình thản, như thể chẳng hề nao núng:

"Vậy chỗ nào không tính?"

Tất nhiên là—

Dựa vào đâu mà anh cứ muốn nhìn là được nhìn chứ!

Chúc Tòng Duy mím môi, ngăn những lời trách móc vừa bật tới đầu lưỡi. Anh lại vừa nhắc nhở cô, mấy lần anh làm quá mà chưa được cô cho trả thù.

Cô ôm chặt bộ quần áo trong tay, giọng điệu nghiêm nghị:

"Dù sao cũng không tính, em nghĩ… nên đổi sang một cách phạt khác."

Chúc Tòng Duy ngẩng mặt lên nhìn anh, ánh mắt kiên quyết:

"Người đưa ra hình phạt phải là em mới đúng."

Biểu cảm lý lẽ đầy nghiêm túc của cô khiến trong ánh mắt Ôn Trình Lễ hiện lên một chút ý cười mơ hồ.

Anh khoanh tay đứng thẳng, chiếc áo choàng tắm trên người nhờ động tác ấy mà chồng lên nhau, để lộ đường xẻ sâu nơi cổ áo, kéo dài xuống vùng xương quai xanh.

So với dáng vẻ một quý ông cấm dục khi vừa trở về nhà, lúc này anh toát ra một sự quyến rũ lười biếng và đầy ung dung, giống như một công tử quý tộc đang tận hưởng cuộc sống thanh nhàn.

Ôn Trình Lễ thản nhiên hỏi:

"Vậy cách của em là gì?" Đọc Full Tại Truyenfull. vision

Chúc Tòng Duy vốn định lấp li3m rằng cô chỉ đơn thuần muốn phạt anh, nhưng nghĩ lại, anh đã làm quá nhiều lần như vậy, chẳng lẽ cô lại để mình chịu thiệt?

Hơn nữa, lần trước cô muốn xem mà chưa được xem, nếu anh đã dám hỏi, cô cũng dám nói.

Chúc Tòng Duy hơi hé môi, bước gần anh thêm một bước:

"Chính là chuyện lần trước… trước khi anh đi công tác, chúng ta đã nhắc tới…"

Cô tránh ánh mắt của anh, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng dường như có chút e thẹn thoảng qua.

Ôn Trình Lễ hiểu rõ cô đang nói gì, nhưng vẫn cố tình giả vờ không biết:

"Trước khi đi công tác, anh nói với em rất nhiều chuyện. Là chuyện nào cơ?"

"Anh làm sao mà không nhớ chứ." Cô tức tối lườm anh.

"Anh không nhớ thì làm sao bây giờ?" Anh tỉnh bơ đáp trả.

Chúc Tòng Duy cảm thấy anh ta có lẽ đang cố tình né tránh:

"Anh chắc chắn nhớ mà, nếu không thì… làm sao mà anh lại xử lý ở đó được?"

Rõ ràng tối hôm ấy, cô đã cảm thấy có chút gì đó hơi lởm chởm. Anh từng nói nếu cô muốn xem, anh sẽ chuẩn bị trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!