Chương 33: Thử ngay tại nhà

Biên tập: Ross

Khi thấy câu hỏi của Ôn Trình Lễ, phản ứng đầu tiên của Chúc Tòng Duy chính là nhớ đến chuyện tối qua.

Trước đây cô mua váy ngủ chỉ vì tiện lợi khi mặc vào và cởi ra, nhưng tối qua cô lại có chút hối hận rằng nếu không phải là váy ngủ thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Áo ngủ chắc chắn là cần thiết, nhưng cụ thể chọn loại nào thì lại là một câu chuyện khác.

Chúc Tòng Duy cân nhắc rồi trả lời: [Cần ạ.]

Chỉ có hai bộ áo ngủ thì đúng là không đủ, cô còn phải về nhà một chuyến.

Cô đoán Ôn Trình Lễ hỏi vậy có lẽ vì muốn cùng cô mua, nhưng anh lại không nói thẳng, cô cũng không tiện trả lời rõ ràng về điều này.

Ôn Trình Lễ nhìn thấy hai chữ ngắn gọn đó, trầm ngâm vài giây.

"Như vậy mới hợp lý, không thể để bà thông gia nghĩ nhà chúng ta tùy tiện được," La Thuỵ Chi lên tiếng.

Hạ Quân lắc đầu:

"Cô Hà sẽ không để ý những chuyện này đâu ạ."

Bà đã quen biết Hà Thục Hoa nhiều năm, biết rằng bà cụ coi trọng con người hơn là vật chất.

La Thuỵ Chi điềm nhiên nói:

"Bà ấy không để ý, nhưng nhà mình không thể thiếu được."

Tạ Thiệu gật đầu:

"Con cũng nghĩ vậy. Thực ra nhìn tính cách của Tử Duy, bà của con bé chắc chắn là một người rất thông tuệ."

Gia đình gặp chuyện, nhưng vẫn kiên cường nuôi dưỡng cháu gái khôn lớn, giờ lại mắc bệnh hiểm nghèo. Cuộc đời này thật bất công với người tốt.

Dù quen Chúc Tòng Duy chưa lâu, nhưng Tạ Thiệu từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, cảm nhận rõ cô chắc chắn đã phải trải qua những ngày tháng gian khổ.

Bây giờ công việc cũng không dễ dàng, lại đối diện với chết chóc mỗi ngày, bà không dám gọi đó là kỳ thị, nhưng bản thân bà thì chắc chắn không thể làm nổi công việc này.

Tạ Thiệu xem lại danh sách quà gặp mặt với mẹ chồng, rồi thấy Ôn Trình Lễ có vẻ lơ đãng, liền không hài lòng hỏi:

"Có chuyện gì quan trọng đến mức giờ này vẫn bận rộn?"

Ôn Trình Lễ tắt màn hình điện thoại:

"Con đang nói chuyện với con dâu của mẹ đấy."

Nghe thế, Tạ Thiệu liền dãn mày:

"Sao không nói sớm, vậy mẹ và bà nội không làm phiền hai đứa nữa."

La Thuỵ Chi cũng bật cười:

"Bà bảo anh, trò chuyện thì vào phòng mà nói, nhắn qua điện thoại thì có gì hay."

Tạ Thiệu cười nhẹ:

"Trẻ con bây giờ thích vậy mẹ ạ, không như chúng ta trước kia, toàn thư từ với nhau."

Ôn Trình Lễ mỉm cười ôn hòa:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!