Chương 18: Lĩnh chứng

Biên tập: Ross

Ôn Trình Lễ trả lời lại tin nhắn của Chúc Tòng Duy, bảo cô đừng vội, cứ ăn sáng trước đã.

Cô mới trở về Ôn Viên vào sáng nay, mà tối qua anh đã dặn chị Chu chuẩn bị bữa sáng. Nhưng chị Chu nói với anh rằng cô ăn không bao nhiêu, lại ngủ cả ngày, hẳn bụng đang đói cồn cào.

"Cũng không đến mức bất tiện đâu."

Ôn Trình Lễ không trực tiếp từ chối. Thân phận của Hạ Quân không chỉ là chị dâu của anh, mà còn là bề trên của Chúc Tòng Duy. Với hai tầng quan hệ như thế, anh không muốn quá thẳng thừng.

Hạ Quân nghe ý hiểu lời, khẽ cười:

"Thôi vậy, giờ giấc cũng chưa chắc chắn. Nhà có xe cả, khỏi phiền cậu."

Ôn Viên rất rộng lớn, khu vực để xe riêng biệt có đến vài nơi. Từ xe sang, xe thể thao, đến cả những phương tiện đường thủy, đường không, và vài chiếc xe kiểu dáng kín đáo để không thu hút sự chú ý.

Trước khi Hạ Quân kết hôn với Ôn Trình Quân, bà cũng từng có xe riêng, nhưng khi đỗ trong gara ở đây, sự tương phản quả thật quá rõ ràng.

La Thuỵ Chi chỉ tiện thể nhắc:

"Thứ Tư mẹ con về, lúc đó con bận rộn cho xem."

Ôn Trình Lễ đáp hờ hững:

Sẽ không đâu.

Anh chỉ cảm thấy phiền vì mẹ ruột liên tục thúc giục chuyện hôn nhân. Không giống bà nội, mẹ anh còn giới thiệu con gái nhà khác, thỉnh thoảng lại mời họ đến Ôn Viên uống trà chiều.Chúc Tòng Duy vốn hơi sốt ruột.

Khi cô dậy đã ba giờ chiều, mà năm giờ thì cục dân chính đóng cửa.

Nhưng Ôn Trình Lễ bảo cô ăn trước, cô cũng chẳng gấp gáp nữa.

Ban đầu, cô định gọi đồ ăn ngoài hoặc tự nấu tạm bát mì. Không ngờ khi hỏi chị Chu, chị ấy bảo đã chuẩn bị sẵn.

"Tứ gia buổi trưa có dặn qua, tôi đặc biệt làm một ít. Có cháo và cơm, cô muốn ăn gì, tôi mang qua viện của cô?"

Chúc Tòng Duy ngớ ra một lúc rồi đáp:

Cháo đi ạ.

Cô chợt nhận ra Tứ gia mà chị Chu nói chính là Ôn Trình Lễ.

Chị Chu đến Ôn Viên làm việc khi Ôn Trình Quân mới hơn hai mươi tuổi.

Trong nhà họ đều gọi là thiếu gia, chỉ là giờ đây Ôn Trình Quân đều đã qua tuổi trung niên, danh xưng này nghe chẳng còn thuận tai. Chỉ riêng Ôn Trình Lễ còn trẻ nên vẫn giữ được sự phù hợp.

Rất nhanh sau đó, chị Chu mang cháo cùng một ít điểm tâm và đồ ăn kèm qua.

Chị Chu không chút nghi ngờ khi Ôn Trình Lễ căn dặn chuẩn bị riêng bữa ăn cho Chúc Tòng Duy. Làm việc trong một gia tộc lớn, điều quan trọng nhất là phải kín tiếng.

Ăn xong, Chúc Tòng Duy về phòng thay quần áo.

Cô không biết người ta đi đăng ký kết hôn thường mặc gì, nên chọn một chiếc váy dài màu vàng nhạt từ tủ đồ.

Cô cũng có một chiếc màu đỏ, nhưng hôm nay mặc có vẻ hơi nổi bật quá.

Không biết hôm nay Ôn Trình Lễ mặc gì.

Khi ra ngoài, cô tình cờ gặp chị Chu đang dọn bát đ ĩa. Chúc Tòng Duy khẽ ho một tiếng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!