Chương 15: Thảo luận

Biên tập: Ross

Nghe anh nói, Chúc Tòng Duy bất giác cân nhắc: liệu dùng thì tốt hơn, hay không dùng thì tốt hơn?

Chiều nay, cô tra cứu mẫu hợp đồng trên mạng, sau đó tự chỉnh sửa một vài điều khoản. Vì vậy, bản hợp đồng cuối cùng đơn giản đến mức chỉ đủ đáp ứng yêu cầu cá nhân của cô.

"Anh đoán được gì rồi à?"

Cô khẽ hỏi.

Không khó đoán. Ôn Trình Lễ mỉm cười, giọng nhẹ nhàng,

"Vì cuộc trò chuyện tối nay chỉ xoay quanh một vấn đề thôi."

Chúc Tòng Duy cũng nghĩ như vậy.

Nhân viên phục vụ mang lên hai ly rượu, sau đó hỏi xem họ còn cần gì thêm không. Ôn Trình Lễ quay sang hỏi ý cô, rồi gọi vài món ăn. Trong số đó, có món cô chưa từng thấy trên thực đơn trước đây.

Tất nhiên, món ăn không phải điều cô bận tâm.

Ôn Trình Lễ đã yêu cầu quản lý dọn sạch không gian, để tối nay chỉ có hai người ở tầng ba. Thậm chí, những nhân viên phục vụ vốn thường túc trực cũng tự giác lui xuống lầu.

Ban đầu, anh định bao trọn cả nhà hàng, nhưng sợ điều đó sẽ khiến cô áp lực, nên cuối cùng chỉ giữ lại sự riêng tư vừa đủ.

Chúc Tòng Duy lần này chọn nước chanh.

Cô không chắc mình uống được bao nhiêu rượu, với một dịp quan trọng như hôm nay, cô sợ mình sẽ làm điều gì không phải phép.

Khi nhân viên phục vụ mang nước chanh lên, cô mới nhớ ra mình quên dặn không bỏ đá. Trời đã bắt đầu trở lạnh.

Ôn Trình Lễ nhận thấy điều đó.

Anh nhắc nhân viên mang thêm một ly khác.

Không cần đâu. Cô lắc đầu,

"Tôi chỉ cần vớt đá ra là được, vừa bỏ vào chưa lâu. Không uống thì lãng phí quá."

Người đàn ông đối diện chậm rãi vươn tay, cầm lấy ly nước của cô.

"Không sao, để tôi giữ. Sẽ không lãng phí."

Chúc Tòng Duy khẽ chớp mắt, nhưng cũng không đòi lại ly nước.

"Em có điều gì muốn hỏi không?"

Nghe anh nói vậy, trong đầu cô hiện lên vô số câu hỏi. Nhưng cuối cùng, câu đầu tiên lại là:

"Tôi nghe dì Quân nói, anh đang bị giục kết hôn?"

Đúng vậy.

Ôn Trình Lễ trả lời một cách rất thản nhiên.

Nếu không, tối qua đâu có ngồi trước mặt cô.

Chúc Tòng Duy ngẩng đầu nhìn anh, Gấp lắm không?

Cô nhấp một ngụm nước, không ngờ nước chanh ở đây ngon hơn nhiều so với những nơi cô uống, giá mà có thể gọi mang về mỗi ngày thì tốt biết mấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!