Biên tập: Ross
Chúc Tòng Duy chưa từng nghĩ đến việc phát triển quan hệ với anh, thậm chí còn từng lo rằng anh sẽ cười nhạo mình. Nhưng cô không bao giờ ngờ tới việc Ôn Trình Lễ lại có hành động tự tiến cử như vậy.
Liệu có nên cân nhắc tôi?
Sao anh có thể dễ dàng nói ra câu này chứ!
Chúc Tòng Duy bất giác nhấp một ngụm nước trái cây, che giấu sự bối rối. Đôi tay trắng ngần cầm lấy ly thủy tinh trong suốt, đầu ngón tay thon dài với móng hồng nhạt khẽ m ơn trớn trên thân ly.
Cô liếc nhanh về phía người đàn ông đối diện.
Anh dường như không hề có ý rút lại câu nói ấy.
… Anh Ôn, ý anh là? Cuối cùng cô cũng lên tiếng hỏi.
Ôn Trình Lễ bắt gặp ánh mắt dò xét của cô, anh ngồi thẳng người, đan tay vào nhau, ánh nhìn kiên định không rời khỏi cô.
"Trong mọi chuyện, đều phải theo thứ tự trước sau."
"So với những người khác, người bạn trai trên danh nghĩa của em, là tôi chẳng phải nên có quyền ưu tiên hơn sao?"
Trước sau và ưu tiên – hai khái niệm này là như thế nào?
Hơn nữa, cái danh bạn trai chỉ là thỏa thuận miệng, cũng có thể dùng trong tình huống này sao?
Chúc Tòng Duy mải suy nghĩ, bao nhiêu câu hỏi cứ quẩn quanh trong đầu. Lại thêm cú sốc vừa rồi, cô nhất thời không biết trả lời thế nào.
So với những đối tượng xem mắt khác, Ôn Trình Lễ đương nhiên xuất sắc hơn nhiều. Một danh sách dài những người phù hợp e rằng cũng không thể sánh bằng anh. Nhưng cô chưa từng nghĩ đến việc đưa anh vào danh sách lựa chọn.
Đừng nói là cô, có lẽ người khác cũng không dám nghĩ như vậy.
Lúc này, thư ký Tống cùng quản lý nhà hàng bước đến bàn. Thư ký Tống thông báo:
"Sếp, Tống Tổng đã đến."
Quản lý nhà hàng hỏi Chúc Tòng Duy:
"Quý cô đây có muốn gọi thêm món gì không?"
Vừa nãy trên tầng hai, chủ tịch Ôn trực tiếp xuống tầng dưới ngồi cạnh vị tiểu thư này. Hai người còn trò chuyện một lúc, có vẻ quan hệ không hề bình thường.
Ôn Trình Lễ chợt nhớ ra tối nay mình có hẹn, nhưng lại xuất hiện ở đây một cách đột ngột, không tiện nói chuyện nhiều. Giờ có thêm người, càng không thích hợp để bàn tiếp. Để cô tự suy nghĩ rồi mới đưa ra câu trả lời có lẽ tốt hơn.
Ngay cả chính Ôn Trình Lễ cũng không ngờ rằng mình lại làm theo ý tưởng vụng về của thư ký Tống. Nhưng ngẫm lại, đôi lúc hành động bốc đồng cũng không phải là điều tồi tệ.
Thư ký Tống không hay biết mình đã cản trở việc lớn của sếp, chỉ nghĩ rằng cuộc trò chuyện giữa Ôn Trình Lễ và Chúc Tòng Duy hoàn toàn bình thường.
Nhờ sự chen ngang của người ngoài, bầu không khí trầm mặc ban đầu cũng bớt căng thẳng hơn.
Chúc Tòng Duy dường như cũng có thời gian để thở, cô cầm thực đơn gọi hai món. Cô cảm thấy hơi đói.
Ôn Trình Lễ khẽ gợi ý:
"Gan ngỗng áp chảo ở đây khá ngon."
Chúc Tòng Duy nhẹ đáp một tiếng.
Rất nhanh sau đó, thư ký Tống quay lại thông báo rồi rời đi, còn quản lý nhà hàng thì đích thân mang thực đơn cô gọi vào bếp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!