Chương 38: Ái Tương Tùy

"Cữu cữu, ngực của ngài còn đau sao?" Thu hồi tay, Cô Nhiên hỏi cữu cữu đang nằm ở trên giường. Hắn không biết dược tính của ô châu tử lại liệt như thế, trở lại lâu cũng đã một tháng, vết thương của cữu cữu lại vẫn không tốt lên được.

"Đã khá hơn nhiều, Nhiên nhi."

Quý Lâm ho nhẹ vài tiếng, hắn không biết y thuật của tiểu Nhiên lại giỏi như thế.

"Cữu cữu, ngài và Âu Dương đại ca còn chưa có hòa giải sao?" Cô Nhiên lo lắng hỏi. Sau khi trở về hắn đem mầm dược lão cha lưu cho hắn giao cho Âu Dương đại ca, bên trong còn có ô châu tử, hắn vốn nghĩ rằng Âu Dương đại ca sẽ không tiếp tục sinh khí với cữu cữu nữa, ai có thể biết Âu Dương đại ca lại vẫn là không chịu tha thứ cữu cữu.

"Nhiên nhi, đây là cữu cữu tự gây ra, ngươi đừng lo lắng, cữu cữu sẽ làm Âu Dương đại ca ngươi tiêu khí." Quý Lâm hướng ngoại sanh lộ ra một mạt tươi cười yên tâm, hắn may mắn lúc trước phát hiện thai kí trên vai tiểu Nhiên, mới không có gây ra sai lầm lớn, nếu không hắn không còn mặt mũi nào xuống cửu tuyền gặp tỷ tỷ, chính là đối với quan hệ của tiểu Nhiên và Phong Khiếu Nhiên, hắn lại không thể buông ra.

"Cữu cữu, nếu không thì đợi ngài tốt hơn, ngài giúp Âu Dương đại ca sửa sang lại dược phố hậu sơn đi. Nếu thảo dược cũng đã trưởng thành, Âu Dương đại ca có lẽ cũng sẽ không giận nữa."

Cô Nhiên nghĩ nghĩ liền đề nghị, nghe Lục đại ca nói Âu Dương đại ca yêu dược thành si, có lẽ sau khi cữu cữu giúp Âu Dương đại ca đem dược trồng lớn, có lẽ Âu Dương đại ca cũng sẽ không tiếp tục sinh khí với cữu cữu.

"Cữu cữu biết, Nhiên nhi, chuyện này ngươi cứ giao cho cữu cữu đi." Quý Lâm vỗ vỗ tay Cô Nhiên, chuyện này hắn muốn tự mình giải quyết, dù sao thân thể hiện tại của Cô Nhiên cũng không tốt, hắn không muốn y lại vì mình mà quan tâm.

"Cữu cữu, vậy ngài trước hết nghỉ ngơi đi, ta ngày mai lại đến." Thấy thời gian không sai biệt lắm, Cô Nhiên liền chuẩn bị rời đi, cha có thể đã trở về, từ sáng đến giờ hắn vẫn chưa thấy qua cha. (về nà chết :-s)

Ân… Quý Lâm nhìn Cô Nhiên muốn nói chút gì đó, lại không biết nên nói cái gì, chỉ đành phải đem lời nuốt trở vào.

Cô Nhiên nhìn ra cữu cữu có chuyện muốn nói với mình, khả đợi một hồi thấy cữu cữu cái gì cũng chưa nói, Cô Nhiên cũng không có hỏi, hắn biết cữu cữu không thích hắn cùng cha ở một chỗ, nhưng là, chuyện này hắn không thể đáp ứng cữu cữu. Thu thập xong mấy thứ của mình, Cô Nhiên ly khai chỗ ở của cữu cữu.

Chẳng biết vì sao, hắn lúc này phi thường muốn gặp cha, cước bộ nhanh hơn, Cô Nhiên mang theo tam Hoa hướng Khiếu Nhiên cư chạy đi.

Uông… Vừa tiến vào cửa, Cô Nhiên đã bị tiểu Quai phóng tới kém chút nữa đã lảo đảo ngã, thối lui vài bước ôm tiểu Quai ổn định, Cô Nhiên mềm nhẹ sờ lên đầu tiểu Quai,Tiểu Quai, sao vậy?

Bình thường tiểu Quai cũng sẽ không như vậy.

Ô uông! Ô uông! Tiểu Quai từ trên người chủ nhân đi xuống, ở bên chân chủ nhân không ngừng sủa.

Nhiên nhi. Nghe được thanh âm Cô Nhiên ngẩng đầu nhìn lại,

"Tiêu….. ngươi trở lại sớm vậy?"

Không có quá sớm. Phong Khiếu Nhiên đi lên trước ôm lấy Cô Nhiên, rồi mới trừng mắt nhìn tiểu Quai ở trước mặt, tiểu Quai có chút cương lên lập tức trở nên im lặng.

"Tiêu? Tiểu Quai sao vậy?" Cô Nhiên tùy ý để cha tiếp nhận hòm thuốc của mình, hắn sao lại nghĩ thấy giữa cha cùng tiểu Quai có phát sinh việc gì đó.

"Không có gì, có thể là ngươi đi ra ngoài không dẫn hắn đi." Phong Khiếu Nhiên một bên nói một bên ôm Cô Nhiên tiến vào nội thất.

"Tiểu Quai vừa thấy cữu cữu liền sủa, cho nên ta không có cách nào khác dẫn hắn theo." Cô Nhiên thở dài, lúc trước cữu cữu làm bị thương tiểu Quai, hiện tại tiểu Quai nhìn thấy cữu cữu giống như nhìn thấy cừu nhân, làm hắn chẳng biết như thế nào cho phải.

Hắn thế nào?

Đặt Cô Nhiên ngồi trên giường, Phong Khiếu Nhiên bắt đầu thoát hài cho Cô Nhiên……

Không chú ý tới hành vi của cha, Cô Nhiên vẫn còn chìm trong phiền não chuyện của tiểu Quai và cữu cữu.

"Cữu cữu khá hơn nhiều, điều dưỡng thêm nửa tháng nữa thì không có vấn đề gì lớn, chính là công lực của cữu cữu tổn hao ba thành, chẳng qua đợi cữu cữu tốt hơn, ta giúp hắn xứng chút dược, cữu cữu sẽ rất nhanh có thể khôi phục."

Cô Nhiên bắt đầu ở trong đầu óc của mình sưu tầm các loại phương thuốc, nghĩ xem loại dược nào đối với cữu cữu có trợ ích…Ngưng hồn đan có ô châu tử, cữu cữu hiện tại không thể dùng, kia…Cam hoa lộ… hay là… Cô Nhiên đang nghĩ tới phương thuốc đột nhiên thấy trên người lành lạnh, hồi thần thì vừa thấy…Tiêu?!

Ấn trụ bàn tay của cha đang giải đi khố của mình, Cô Nhiên mở to hai tròng mắt,

"Ngươi…ngươi làm cái gì?" Áo của mình từ khi nào đã bị cha thoát sạch?

"Nhiên nhi… ta đã thật lâu không chạm vào ngươi, hơn nữa…Nhiên nhi có phải là cũng nên thực hiện lời hứa?" Bàn tay bị bắt lấy cầm ngược lại tay Cô Nhiên, Phong Khiếu Nhiên thay đổi một tay khác tiếp tục công tác vừa rồi, ngay khi Cô Nhiên còn chưa kịp đoạt lại quần mình về thì Phong Khiếu Nhiên đã thành công làm cho chướng ngại vật quần dài dừng ở trên mặt đất.

Tiêu… Cô Nhiên thấy cả người mình đều đã nóng lên, sau khi trở về lâu hắn ngoài trừ cùng cha hôn ra, thực không có làm chuyện vượt mức, không được cha lộng , hắn cũng có chút nhớ nhung, nhưng là nghĩ đến chuyện cha và hắn làm, Cô Nhiên lại có chút chần chờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!