Hết sức ngạc nhiên, tất cả đôi mắt chuột lập tức quay về phía giáo sư vừa ra hiệu. Không phải đợi lâu, bọn chúng nhìn thấy một mẩu tai màu trắng nhô ra trong bóng tối.
- Út Hoa!
Một con chuột kêu khẽ.
Út Hoa là một nàng chuột lang. Chính Tí Hon trong một đêm lang thang đ kiếm ăn ngoài phố (kiếm cớ đi rong chơi thì đúng hơn) đã bắt gặp Út Hoa đang c ro dưới chân một thùng rác cạnh cột đèn.
Lúc Tí Hon nhìn thấy Út Hoa, nàng chuột lang trông có vẻ suy sụp. Nàn đói và rét đã nhiều ngày, kể từ khi trốn ra khỏi phòng thí nghiệm. Nhưng bấp chấ vẻ bạc nhược của nàng, Tí Hon tin rằng nó chưa từng thấy một con chuột nào đẹ như vậy.
- Bạn làm gì ở đây?
Tí Hon lại gần nàng chuột mà lúc này nó thừa nhận là rất giống một con he con, tò mò hỏi.
- Mình đói.
- Nhà bạn ở đâu?
- Mình không biết nữa. – Nàng chuột lang ngập ngừng đáp – Hình như mìn không có nhà.
Tí Hon sờ tay lên lớp lông đen và trắng của người bạn mới.
- Bạn đẹp quá! Bạn mặc áo hoa à?
- Mình đói.
Câu trả lời của nàng chuột lang chẳng ăn nhập gì đến câu hỏi của Tí Hon.
Nhưng Tí Hon không lấy thế làm phật lòng. Nó cọ mõm vào vai bạn:
- Bạn đi theo mình. Mình sẽ kiếm thứ gì đó cho bạn ăn.
Từ ngày đó, nàng chuột lang sống chung với cộng đồng chuột trong lâu đà nhà vua.
Và mọi con chuột đều gọi nàng là Út Hoa. Vì nàng là con chuột mặc áo ho giữa một đàn chuột mặc áo xám, và vì so với những con chuột sống lâu năm cung điện nhà vua dĩ nhiên nàng là con chuột út.
Và quan trọng nhất,: vì Tí Hon l chú chuột đầu tiên đã gọi nàng bằng cái tên như vậy.
Đó là lí do vì sao khi nàng chuột lang rón rén bò ra, thoạt đầu bọn chuột ch thấy có một mẩu tai ngọ nguậy trên nền hang.
Út Hoa không phải là con chuột cụt tai.
Nhưng mẩu tai kia của nàng có mà đen, hoàn toàn ăn khớp với màu của bóng tối nên thật khó mà nhìn rõ ở một nơi tố tăm như thế này.
Bây giờ Út Hoa trong bộ tịch lấm lét đang ở ngay trước mặt giáo sư Chuộ Cống, và những con chuột khác nhanh chóng đoán ra chính Út Hoa đã đánh liề đón bắt Tí Hon trước khi chú chuột nhắt kịp lao vào vách hang để biến thành mộ món chả chuột.
- Ngươi có biết ngươi là phận ăn nhờ ở đậu không hả?
Giáo sư Chuột Cống nén sự phẫn nộ vào một câu nói khinh bỉ.
- Cháu… cháu…
Nàng chuột lang ấp úng, nhưng không dám ngước mắt nhìn ngài giáo sư.
- Hoặc là ta sẽ đuổi ngươi ra khỏi nhà…
Chỗ này có thể thấy cả Út Hoa lẫn Tí Hon rúm người lại.
- … Hoặc là ta sẽ nghĩ cho ngươi một hình phạt…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!