Editor: Hà Vĩ
Beta: Mạc Y Phi
Sau khi sắp xếp xong xuôi các đồ dùng trong nhà thì trời đã chạng vạng tối. Chuyển nhà thật sự là một việc khiến con người mệt mỏi, nhưng dù khổ dù mệt cũng không thể để ảnh đế Phong đói bụng.
Vì thế Michelle không kịp nghỉ ngơi lao vào phòng bếp chuẩn bị cơm tối cho Phong Kính.
Phong Kính thoải mái ngồi trên sofa mới đưa tới, cầm điện thoại nhắn tin cho thư ký của văn phòng Thường Tâm.
[F.J]: Tôi đã tìm được chú chó trao đổi linh hồn với tôi, bao giờ sếp của các cô về?
[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Chào ngài, có lẽ còn phải đợi thêm một thời gian nữa. (hai tay chỉ nhau)
[F.J]: Visa du lịch của ông ấy có thể ở lại nước ngoài lâu thế sao? (mỉm cười)
[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Ông chủ của chúng tôi lại đi Châu Phi rồi… (hai tay chỉ nhau)
Phong Kính: …
Ông chủ của các cô tên là Noãn Noãn (1)à????
(1) Noãn Noãn: Tên một nhà ga ở Đài Loan.
[F.J]: Được rồi, tôi chờ. (mỉm cười)
[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Rất xin lỗi. (hai tay chỉ nhau)
Khi sắc trời đã hoàn toàn tối đen, cuối cùng Michelle cũng làm xong một bàn thức ăn, Phong Kính tắt QQ đi vào phòng ăn ăn cơm.
Bởi vì thay đổi hoàn cảnh sống, Michelle cực kỳ lo lắng buổi tối bệnh tình Phong Kính sẽ nặng hơn nên vẫn ở lại đây định chờ anh ngủ rồi mới đi. Phong Kính đúng giờ uống thuốc, để cho Michelle yên tâm còn không lên Weibo, nằm thẳng cẳng trên giường trong phòng ngủ chính.
Không biết bác sĩ Trương dùng loại thuốc đặc biệt nào hay vì chú chó đã bắt đầu thích ứng thân thể anh, ban đêm Phong Kính đã yên phận hơn. Michelle thấy anh ngủ, lại xác định chắc chắn tất cả các cửa sổ đã đóng kỹ mới nhẹ tay nhẹ chân rời đi.
Ngày hôm sau lúc Phong Kính ngủ dậy, tư thế gần như không thay đổi gì. Anh rửa mặt xong định đi phòng bếp làm tạm cái gì đó cho bữa sáng thì nhận được điện thoại của Michelle:
"Phong tổng, son môi mới của Bunny sắp tung ra thị trường, quảng cáo cũng chuẩn bị đưa lên sóng đài truyền hình và Internet. Bọn họ tặng một vali son môi cho anh, hy vọng anh hợp tác đăng bài trên Weibo, làm nóng các hoạt động tiếp theo."
Tay Phong Kính đang chuẩn bị đánh trứng ngừng lại, sau đó nhẹ nhàng gõ gõ xuống miệng bát: Một vali son?
Lần đầu tiên anh nghe thấy son được dùng vali để tính đấy.
Michelle nói:
"Vâng, giống như mấy vali lớn đựng tiền làm đạo cụ trong mấy phim điện ảnh, nhưng bọn họ có in logo, nhìn khá đẹp mắt."
Phong Kính: …
"Tôi đã đếm rồi, tổng cộng có hơn hai trăm thỏi đấy."
Phong Kính: …
Michelle nhanh chóng mang vali son mới nhắc tới đến trước mắt Phong Kính, Phong Kính đếm một chút, đúng là có hơn hai trăm thỏi. Anh tự nhận bản thân là một người đàn ông thời thượng và có khiếu thẩm mỹ nhưng nói thật có thể làm ra hơn hai trăm màu son khác nhau, đúng là cực kỳ lợi hại.
Hơn nữa còn có series mới.
"Cậu nói xem tại sao có nhiều loại màu hồng thế?" Phong Kính khó hiểu.
Michelle cảm thán:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!