Editor: Hà Vĩ
Beta: Mạc Y Phi
Hiện tại tuyệt đối là thời khắc xấu hổ nhất trong cuộc đời Phong Kính, không gì sánh nổi.
Vừa rồi Giang Nhiễm sờ anh rất thoải mái, không để ý đã…
Mặt Phong Kính đỏ lên, đột nhiên nhảy ra khỏi lòng Giang Nhiễm, lui sang một bên.
Giang Nhiễm cũng bị sốc, tới giờ tay cô vẫn còn cứng đờ giữa không trung. Khó trách, khó trách cô cảm thấy chó nhà cô gần đây rất kỳ lạ, hóa ra là đến… thời kỳ động dục? Cô từ từ hoàn hồn, ngón tay lướt trên bàn phím.
[Giang Nhiễm]:
Nghiêm Hoan Hoan, cậu đã ngủ chưa?
[Nghiêm Hoan Hoan]: … Chuẩn bị ngủ.
[Giang Nhiễm]: Ồ, tớ nói cho cậu biết, hình như chó nhà tớ đến thời kỳ động dục rồi!
[Nghiêm Hoan Hoan]: Đêm hôm khuya khoắt cậu còn không ngủ chỉ để nói với tớ chuyện này à?
[Giang Nhiễm]: … Vừa rồi tớ sờ nó, phát hiện nó xuất hiện phản ứng sinh lý.
[Nghiêm Hoan Hoan]: Khẩu vị của cậu nặng thế hả? (che mặt) Đem nó đi triệt sản đi. (che mặt)
[Giang Nhiễm]: Trước kia tớ cũng đã nghĩ tới, nhưng có vô nhân đạo quá không? Nó còn bé như vậy, có lẽ còn chưa dứt sữa mẹ.
[Nghiêm Hoan Hoan]: …
[Nghiêm Hoan Hoan]:
Nếu không triệt sản sẽ không có lợi cho sức khỏe của chó đực, sau này rất dễ nhiễm bệnh, mà này, cậu đã nghe câu này bao giờ chưa?
[Giang Nhiễm]:
Câu gì?
[Nghiêm Hoan Hoan]: Nam không nuôi mèo, nữ không nuôi chó. (mỉm cười)
[Giang Nhiễm]: …
Cô không hiểu.
Cô tắt máy tính đi, nhìn chó con đang lui sang một bên.
Phong Kính: …
Anh đứng lên, muốn chạy về cái ổ ở phòng khách lại bị Giang Nhiễm túm được.
Gâu gâu! Phong Kính hoảng sợ kêu hai tiếng, Giang Nhiễm bắt lấy nó, khẽ cười:
"Nhị Hoàng à, em cũng trưởng thành rồi, vừa rồi Nghiêm Hoan Hoan nói với chị, nếu không triệt sản sẽ không tốt cho sức khỏe của em, hay là lúc nào có thời gian chúng ta đi phẫu thuật nhé?"
Phong Kính sửng sốt một chút, vội phản đối quyết liệt:
"Gâu gâu gâu gâu gâu!"
Giang Nhiễm nhíu mày:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!