Ánh trăng lung linh.
Một cô gái tóc dài đi một mình trong con ngõ nhỏ, chiếc váy liền màu đỏ ôm trọn dáng người lả lướt quyến rũ. Bỗng nhiên có một người đàn ông từ trên trời rơi xuống, chắn lối đi của cô ta. Người con gái hoảng hốt dừng lại, người đàn ông khom lưng, khẽ nghiêng đầu nhìn về phía cô ta.
Đôi mắt sâu thẳm của anh ta hiện lên ánh sáng xanh, hé miệng để lộ ra đôi răng nanh.
Á á á á á á á á! Tiếng hét chói tai của cô gái xé rách bầu trời đêm, càng khiến người ta phải khiếp sợ.
Trong bóng đêm truyền đến tiếng bước chân như có như không, một người đàn ông tao nhã cất bước đi về phía bọn họ. Trên người đàn ông mặc bộ lễ phục màu đen cầu kỳ, trông giống như quý tộc đến từ thời trung cổ. Anh chỉ liếc nhìn người đàn ông kia một cái, anh ta lập tức xoay người chạy trốn rất nhanh.
Cô gái vẫn luôn hoảng sợ nghiêng đầu nhìn lại, toàn bộ sự chú ý đều bị anh hấp dẫn.
Người đàn ông này thật sự quá đẹp trai.
Cắt! Đạo diễn giơ loa hô dừng, lại chỉ huy nhân viên công tác hiện trường làm việc,
"Tiếp tục quay vài đoạn đặc tả biểu cảm nữa là có thể kết thúc công việc ngày hôm nay."
Tất cả mọi người nghe xong, trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu chuẩn bị công việc tiếp theo cũng hăng hái hơn.
Phong Kính một mình đi đến bên cạnh, uống một ngụm nước do trợ lý đưa tới, nghỉ ngơi chưa tới hai phút, đạo diễn lại gọi anh vào vị trí.
"Ảnh đế Phong, chờ một chút! Vừa rồi anh mới uống nước, để em giúp anh trang điểm lại nhé!" Trên phim trường có cô gái tóc ngắn cầm lấy túi đồ trang điểm chạy nhanh về phía Phong Kính.
Phong Kính gật đầu với cô ta, nói nhỏ: Cảm ơn.
Bước chân của cô gái rõ ràng hơi lảo đảo, cô ta lấy son từ trong túi ra, từng chút từng chút tô lên đôi môi gợi cảm của Phong Kính.
Anh thật sự quá đẹp trai!
Tổ tiên nhà cô ta chắc chắn đã làm việc thiện tích đức nên cô ta mới có thể chạm vào mặt Phong Kính.
Đạo diễn đợi cô ta một lát, cuối cùng không chịu nổi nữa:
"Được rồi, đẹp rồi, cô cho rằng cô đang sơn tường hả?" Những cô gái này cũng không hề biết rụt rè chút nào, nhìn đi, trên mặt đều biểu lộ vẻ muốn đến gần rồi hôn một cái.
Cô gái lưu luyến thu tay về, ôm túi trang điểm đi sang một bên.
Cảnh đặc tả quay rất thuận lợi, Phong Kính chỉ quay một lần đã xong, sau khi kết thúc công việc anh không đi ăn khuya với mọi người mà ngồi thẳng lên xe trợ lý trở về khách sạn nghỉ ngơi.
Mặc dù chỉ là một quảng cáo nhưng quay phim một ngày khiến anh vẫn khá mệt mỏi.
Lại nói quảng cáo này rất thú vị, đây là series quảng cáo son môi mới nhất của Bunny, mà hình tượng của anh là ma cà rồng. Lần đầu tiên đóng loại nhân vật này, Phong Kính cảm thấy rất mới mẻ.
Từ trong phòng tắm đi ra, Phong Kính vừa lau tóc vừa mở máy tính trên bàn lên.
Đã qua mười ngày kể từ lúc anh nhận được giải ảnh đế Kim Tùng năm nay nhưng nhiệt độ bình luận trên mạng vẫn không hề giảm sút, mà đa phần công lao trong đó đều thuộc về fan only (1) của Mạc thiên vương.
(1) Fan only: là fan chỉ thần tượng duy nhất một người, thường xuyên bôi nhọ các nghệ sĩ cùng lĩnh vực với thần tượng của mình.
Nếu không phải vìNgười sắm vai
"không thể tham gia giải Kim Tùng, Phong Kính có thể chạm tay vào giải ảnh đế được sao? (buồn cười)"
Nói như vậy,Biệt hiệu Omega
"cũng không kịp tham gia giải Kim Ngưu đâu (mỉm cười), làm người đừng quá tự cao (mỉm cười)."
"Mọi người đừng cãi nhau nữa, fan hai nhà như tôi không biết nên làm thế nào...."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!