Chương 46: Tài Nguyên Của Thanh Nhi

- Ha ha...

Một tiếng cười khúc khích tựa như chuông bạc, chợt vang lên bên tai Ngu Tử Du.

Tìm theo tiếng nhìn lại, Ngu Tử Du đã phát hiện, ngồi ở ngọn cây của hắn, một nữ tử hư huyễn mặc váy trắng lung lay đang che miệng, giống như là nhịn không được, cười ra tiếng.

- Cười cái gì?

Ngu Tử Du hồ nghi hỏi một câu, cũng là có chút không hiểu rõ Thanh Nhi đang cười cái gì.

Cô nàng này, từ sau khi Ngu Tử Du để cho nàng vẫn khống chế thân thể Linh Nhi, nàng lại bắt đầu giống như là trong suốt, rất ít nói chuyện.

Tuy nhiên, Ngu Tử Du cũng là hiểu được tại sao.

Nữ hài tên Linh Nhi kia, dường như bị Yến Cao Viễn đưa vào một căn cứ bí mật.

Mà dựa theo lời của Hà Thanh Nhi, nàng hiện tại suốt ngày đều ở đây học tập các thứ. Dường như không chỉ là có quan hệ chiến đấu cùng với tu luyện linh lực, liền đều học các loại thường thức ở đây.

Kể từ đó, Hà Thanh Nhi tự nhiên là không có quá nhiều thời gian nói chuyện với Ngu Tử Du.

Viễn trình thao túng thân thể Linh Nhi học nửa ngày, ý thức nàng trở về chuyện đầu tiên chính là chìm vào rễ cây của hắn, bù đắp tinh lực tổn hao.

- Chủ nhân, ngài cũng có chuyện không biết sao?

- Ngạch...

Ngu Tử Du ít có trầm mặc, cũng là không hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Thanh Nhi.

- Lửng Mật Ca, lại được gọi là Mật Quán, là động vật ăn tạp, lấy động vật có vυ" loại nhỏ như chim, trùng, kiến, hủ thực, trái cây rừng, quả mọng, quả hạch làm thức ăn, có thể ăn cả rắn độc, mà dựa theo ghi chép trong đồ giám dã thú biến dị của quân đội, nếu như loại dã thú này thành công biến dị, các loại lực lượng thậm chí kháng tính của bọn chúng đều sẽ có tăng lên, đương nhiên quan trọng nhất chính là, bọn chúng trời sinh kèm theo sức miễn dịch đối với độc tố rất mạnh, cũng sẽ tăng lên bao nhiêu lần.

- Cho đến bây giờ, phát hiện Lửng Mật Ca biến dị, đều là không sợ kịch độc.

Nói xong, Thanh Nhi cũng là cổ quái nhìn thoáng qua động khẩu xa xa, nửa đùa nửa thật mà hỏi:

- Sở dĩ, ta thân ái với chủ nhân, ngài dùng độc khi dễ Lửng Mật Ca, còn không bằng dùng cành quất nó đâu........

Không nói gì.

Thực sự không có lời chống đỡ.

Ngu Tử Du sửng sốt một lát, cũng là nói không nên lời.

Đây là tầng diện tri thức nghiền ép.

Tuy nói hắn biết Mật Quán đối với độc tố sức chống cự rất đáng sợ, nhưng nhất thời nổi lên chơi tâm, nơi nào chú ý tới chi tiết này.

Chớ đừng nhắc tới bên trong này còn có một cái tin tức hắn không biết —— Lửng Mật Ca sau khi biến dị, sức chống cự đối với độc tố, lại tăng lên bao nhiêu lần.

- Khụ khụ...

Hồi lâu sau, Ngu Tử Du ho khan một tiếng, tựa hồ là để che giấu sự bối rối của mình. Sau đó, ánh mắt lại là kéo đến trên ngọn cây, Thanh Nhi lung lay đôi chân nhỏ trắng nõn, nghi ngờ mở miệng hỏi:

- Xem ra, ngươi ở chỗ nhân loại nơi đó, thu hoạch không ít thứ a.

Thanh Nhi cười hắc hắc, cũng là không có nhiều lời.

Trong khoảnh khắc, nàng cũng là quyến rũ vén lên một sợi tóc màu xanh che mi mắt, sau đó một tay nhẹ vỗ về thân cây cường tráng của Ngu Tử Du.

- Những thứ này, chính là thu hoạch của ta đoạn thời gian này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!