Đến ngày dự định khởi hành, mới sáng sớm Hạ Hi Ngải đã bị cô trợ lý tinh lực dồi dào của mình tha khỏi giường. Sau khi đánh răng rửa mặt xong, ngồi ở trên ghế rồi mà đầu óc của cậu vẫn còn mơ mơ màng màng, chỉ trực ngủ gà ngủ gật.
Ngay cả chuyện trang điểm bình thường cậu ghét nhất cũng không dị nghị gì cả, mặc cho Sherry vẽ trái thoa phải trên mặt mình.
Đến khi ra cửa rồi cũng xem như đã tỉnh táo, cậu đeo khẩu trang đè thấp vành mũ, võ trang đầy đủ mới đi ra khỏi căn hộ, bước vào thang máy.
"Hi Ngải à, thật sự em không cân nhắc đến chuyện mua nhà sao? Cứ thuê mãi cũng không phải là kế hoạch lâu dài." Hứa Đồng nói.
Hạ Hi Ngải nghiêm túc tính toán cho cô ấy nghe: "Giá nhà chỗ này tầm bảy, tám vạn một mét vuông, cho dù chỉ mua một căn tầm thường cũng mất khoảng bốn, năm triệu. Còn tiền phòng trọ thì một tháng mới có năm sáu ngàn, tiền em kiếm được có thể thuê được một căn trọ lớn hơn căn nhà kia mấy chục năm.
Hơn nữa một khi bị fans phát hiện, bất cứ lúc nào cũng có thể xách va li lên và đi, vậy còn không hợp lý hơn mua nhà sao?
Hơn nữa tiết kiệm được chút tiền nào, em còn có thể gửi về tu sửa cho quê nhà em thêm đoạn đường ấy.… Em cũng biết cách tính toán quá, một tháng thu vào cả ngàn cả vạn mà vẫn có thể tính toán tỉ mỉ như thế.
"Có điều Hứa Đồng cảm thấy lời này cũng có đạo lý nên không tiếp tục khuyên cậu nữa."Ting!" Thang máy đến tầng dưới cùng, ba người cùng đi ra ngoài. Chiếc xe đưa bọn họ đến sân bay đã dừng ở trước của nhà trọ, tài xế nhanh chóng đem hành lý chuyển vào cốp sau.
Hạ Hi Ngải vừa muốn lên xe ngồi, khóe mắt cậu đột nhiên phát hiện có hai nữ sinh đứng cách đó không xa đang xì xào bàn tán.
Thấy cậu nhìn sang, hai cô đó lập tức dời tầm mắt đi.
Cửa xe vừa đóng, Hạ Hi Ngảii lập tức nói với Hứa Đồng bên:
"Tiểu Đồng, tìm giúp em một căn trọ khác đi, hình như em vừa nhìn thấy hai fan."
"A? Mấy cô kia lại tìm đến à?" Hứa Đồng nhăn mày:
"Có muốn chị xuống nhắc nhở bọn họ chút không? Cứ để như vậy cũng không được, năm nay em đã đổi chỗ ở năm lần rồi, cuộc sống riêng tư không cố gắng xử lý, sau này có thể sẽ biến thành phiền toái lớn."
"Không sao đâu chị, chỉ là mấy cô bé thôi, đừng làm khó dễ bọn họ, em chuyển là được rồi."
"Em đó, chính là quá thiện lương." Hứa Đồng thở dài.
"Em mới không thiện lương." Hạ Hi Ngải dựa vào lưng ghế trên xe, đeo cái che mắt chuẩn bị ngủ bù.
"Là các cô ấy nâng đỡ em đến ngày hôm nay... Con người phải có lòng biết ơn."
Dù sao thì trước đây, ngay cả một nơi ở đàng hoàng cậu còn không có nữa là.
Xe chạy trên đường cao tốc đi thẳng tới sân bay, bỏ ra hơn một giờ, Hạ Hi Ngải cũng đã ngủ bù đủ, hiếm khi thấy cậu bỏ khẩu trang ở sân bay, mặc các fan tranh nhau chen chúc chụp ảnh.
Mãi cho đến tận khi ngồi lên máy bay rồi cậu mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng không thể thả lỏng hoàn
toàn được, bởi bên trong cabin cũng có không ít fans, ai nấy đều chú ý đến mọi hành động của cậu ở bên này.
Muốn nổi tiếng đúng là phải trả giá một chút.
Sau hai giờ, máy bay vững vàng hạ cánh xuống sân bay, các fan hâm mộ tới đón máy bay xem như khá trật tự, nhưng số lượng người lại nhiều thêm gấp đôi, mênh mông vây ở lối ra.
Hạ Hi Ngải lại đeo khẩu trang lên lần nữa, dùng mũ lưỡi trai che kín mái tóc lùm xùm của mình lại, cũng không nhìn kỹ bảng hiệu trong tay các fan viết cái gì.
Cậu đi giữa đám bảo vệ, cúi đầu sải bước đi ra ngoài, muốn mau chóng rời khỏi đây để không gây ảnh hưởng đến những người khác.
Thế nhưng lúc ra đến chỗ khu đỗ xe của sân bay, họ lại nhận được thông tin xe đến đón bọn họ không thể đến kịp vì bị tắc đường, muốn bọn họ chờ khoảng mười phút.
Hạ Hi Ngải không còn cách nào khác, đành chờ đợi ở tại chỗ, câu được câu không tán gẫu với các fan vây xung quanh.
"Hi Ngải! Nhìn anh lại gầy đi rồi, phải ăn nhiều cơm một chút!" Ừm, cảm ơn.
"Hi Ngải gần đây anh có cao lên không? Đã được một mét tám chưa vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!