Chương 7: (Vô Đề)

Chuyện không vui xảy ra trong bữa tiệc tối ngày ấy cũng không khiến Giang Lưu Thâm canh cánh trong lòng quá lâu, dù sao thì anh cũng là tiền bối, chỉ vì chút chuyện như vậy làm mất phong độ bản thân thì không đáng chút nào.

Ít nhất ở ngoài mặt, anh không thể biểu hiện dáng vẻ vô cùng muốn bóp chết tên nhóc khốn nạn kia được.

Sau bữa tiệc Thu Vãn, xem như anh đã chính thức trở lại, kịch bản phim và lời mời làm gương mặt đại diện tới dồn dập, ai ai cũng dùng đủ loại mánh lới muốn trở thành

"người đầu tiên hợp tác với ảnh đế Giang sau khi anh trở về".

So với sự sốt ruột của những người kia, bản thân Giang Lưu Thâm lại thảnh thơi hơn nhiều. Anh không thuộc sự quản lý của bất cứ một công ty giải trí nào cả, anh đã sớm tự lập một phòng làm việc cá nhân do chính mình làm chủ, thích làm gì thì làm cái đó, vô cùng tự do.

Thế nhưng xuất phát từ một nghệ sĩ chuyên nghiệp có đạo đức nghề nghiệp, sau khi nghỉ ngơi một tuần, cuối cùng anh cũng đăng tin đầu tiên lên Weibo sau khi trở về.

"Morning… Tôi về rồi đây."

Đi kèm với cái status này là một tấm ảnh anh nằm trên giường tự sướng. Chỉ một chốc số lượt bình luận đã lên tới con số hơn mười nghìn.

"A a a a a a a chồng ơi, anh đã về rồi đấy ư hu hu hu!!!"

"Anh đã về nước được hơn một tuần rồi, cuối cùng cũng đăng cái Weibo a a a a a a a!!!"

"Mãi mãi yêu anh yêu anh yêu anh!!!!!"

Đa số đều là những bình luận biểu lộ sự nhớ nhung, anh nhìn mười mấy năm nay đã quen rồi, thế nên vô cùng nhẫn lại lướt lần lượt đống bình luận ấy.

Nhìn thấy fan tag tên mình trong bình luận, anh sẽ tiện tay chấm vào nhìn một cái.

Có ảnh cắt ghép, có video đã biên tập, đương nhiên còn có vô vàn những lời thổi phồng anh lên mây nữa. Những lời ca ngợi khuếch đại kia làm anh không nhịn được bật cười, những fan nho nhỏ này vẫn thú vị giống như trước đây vậy.

Ngón tay tiếp tục lướt xuống dưới, đột nhiên Giang Lưu Thâm nhìn thấy một bình luận không giống mấy cái thường thấy.

"# Nhóm Thâm Ái*# # Giang Lưu Thâm # # Hạ Hi Ngải # không có ai cảm thấy hai người họ rất đẹp đôi sao??!"

*Tác giả dùng cách đồng âm trong tên của hai nhân vật chính (ài): Ngải với từ (ài): yêu

Kèm theo đó là bức ảnh của anh và Hạ Hi Ngải, chính là bức ảnh anh đỡ Hạ

Hi Ngải trong dạ hội đêm Trung thu kia. Mí mắt Giang Lưu Thâm giật giật.

Anh mở bình luận này ra, đa số là những bình luận phụ họa tán thành, nhưng cũng có mấy bình luận mắng chửi từ các fan only.

"Làm fan couple cũng đừng tag thẳng người khác vào được không? Muốn thỏa mãn thì về nhà tự đăng đi!"

"Idol nhà tôi là trai thẳng thích gái xinh ngực bự, cảm ơn, làm phiền bạn đừng có lấy nhà tôi ra để tăng độ hot."

"Người mới tuyến mười tám từ đâu đến thế, muốn dính lấy ảnh đế nhà tôi sao, nằm mơ đi."

Giang Lưu Thâm ghi nhớ bình luận kia, nhanh chóng đăng nhập vào acc clone

"Anh Thâm đẹp trai nhất" của mình, sau đó vào lại bài mình vừa đăng, tìm đến cái bình luận kia nhắn lại một câu:

"Anh Thâm của bạn không thích kéo coupe với người này đâu, xóa đi nhé, ngoan."

Mặc dù biết không có tác dụng lắm nhưng anh vẫn ngứa miệng muốn nhắn cái gì đó.

Một tên nhóc khốn nạn thích chơi kiểu hai mặt như thế làm sao có thể xứng đôi với đường đường là một nhân vật tài hoa hơn người, thiên phú dị bẩm, phong lưu phóng khoáng, chuyên nghiệp xứng danh ảnh đế như anh được?

Kỳ cục, thật sự rất kỳ cục.

Ngoài cửa truyền đến hai tiếng Cộc cộc, chỉ chốc lát sau, Từ Dương mang theo một túi thức ăn lớn đi vào. Cậu ta nhìn thấy Giang Lưu Thâm đi chân trần ngồi trên thảm sát cửa sổ sát đất, xung quang có một đống kịch bản bày toán loạn, tay anh còn đang lướt di động xoàn xoạt, nhất thời đau đầu nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!