Chương 35: (Vô Đề)

Hai ngày sau, lễ trao giải thưởng Hoa Khúc diễn ra, đây là giải thưởng danh giá nhất của ngành công nghiệp âm nhạc trong nước với sự quy tụ của các ngôi sao và dàn nghệ sĩ sáng chói.

Sáu giờ chiều, cảnh thảm đỏ được phát sóng cùng lúc trên tất cả các nền tảng xã hội, số lượt xem buổi khai mạc đã đạt tới mười triệu, khi Giang Lưu Thâm xuất hiện thì con số đã tăng vọt lên năm mươi triệu, màn hình phát sóng trực tiếp dày đặc bình luận đến mức ngay cả hình ảnh cũng không nhìn thấy:

"A a a a a a a a độ đẹp trai của anh Thâm lại đạt đến tầm cao mới rồi! Một người đàn ông tuyệt vời!"

"Nhìn tuyệt quá mẹ ơi!!! Ổng không khoác măng tô đen mà khoác áo choàng ma cà rồng kìa! Quá sáng chói! Quá cao quý!"

"Ha ha ha ha anh Thâm, thật ra là do anh sợ lạnh đúng không? Tối nay xuống không độ, chú ý giữ ấm nhé!"

"Trong lòng tôi giống như vừa bị bắn một phát, hãy để cho tôi chết dưới chân dài một mét tám của Giang Lưu Thâm đi!"

"Anh Thâm là khách mời trao giải phải không?! Ah ah ah ah ah ah mong được anh ấy đọc tên tôi quá! Nghĩ đến giọng nói của anh ấy là tôi phát điên lên! Không biết ca sĩ nào may mắn được anh ấy trao giải đây!"

"Thành thật mà nói, tôi hy vọng anh ấy sẽ trao giải thưởng cho ai đó, nhưng vẫn không dám suy nghĩ nhiều..."

Bình luận kia nhanh chóng được bao phủ bởi nhiều lời khen ngợi và cổ vũ, biến mất không dấu vết.

Giang Lưu Thâm chuyên nghiệp mỉm cười đối mặt với gần trăm phương tiện truyền thông liên tục nháy đèn flash, cố ý ở lại trên thảm đỏ một lát nữa nhưng vẫn không đợi được bóng dáng kia xuất hiện.

Chắc cậu ấy sẽ tới muộn hơn... Quên đi, dù sao lát nữa vẫn có thể gặp được tại buổi lễ.

Lúc bảy giờ năm mươi phút tối, còn mười phút nữa là lễ trao giải bắt đầu.

Giang Lưu Thâm bảo Từ Dương tìm vài vòng ở hậu trường và dưới sân khấu, tìm trong phòng trang điểm và chỗ ngồi nào dán tên Hạ Hi Ngải cũng không thấy, thế là anh bắt đầu nóng nảy.

"Tô Chỉ, Hạ Hi Ngải bị loại khỏi danh sách khách mời rồi à?" Anh không kiềm được hỏi:

"Tại sao tôi không nghe nói về việc đó? Nhà họ Đoàn là bên tài trợ lần này, cô có biết chút gì không?"

Bị hỏi nên Tô Chỉ hơi bất ngờ:

"Lần này phần tài trợ buổi lễ là do Đoàn Minh Dạng phụ trách, không phải chồng tôi. Nhưng cậu ấy không bị loại, tôi vừa gặp cậu ấy sau cánh gà."

Giang Lưu Thâm vô cùng ngạc nhiên.

Hạ Hi Ngải đã đến, nhưng lại không tìm anh.

"Cậu ấy có nói gì với cô không?"

"Cậu ấy hỏi Đoàn Minh Dạng ở đâu, tôi thấy hình như cậu ấy muốn trở về Long Hành? Một đứa nhỏ ngoan như cậu ấy mà xảy ra chuyện như vậy khiến tôi cũng đau lòng, thế nên nói cho cậu ấy biết ngay."

Hạ Hi Ngải muốn quay trở lại Long Hành?

Giỡn chơi à, cho dù ông chủ mới có biến thành Đoàn Minh Dạng nhưng không phải vẫn là làm việc dưới tay Triệu Kiến Hoa sao? Sao mà bạn nhỏ ngây thơ tới nhường này luôn thế.

Hơn nữa, trước đó anh đã từng tiếp xúc với thằng cha Đoàn Minh Dạng ấy, anh ta hoàn toàn không phải người tốt, sao mà không dưng lại đồng ý được? Chắc chắn phải có giao dịch gì đó.

Tại sao lại không đến tìm anh chứ...

Vừa xảy ra chuyện một cái là nói không ký, chẳng lẽ trong lòng cậu bạn nhỏ đó, anh không đáng tin sao đến vậy sao?

Giang Lưu Thâm nhíu mày:

"Được, tôi biết rồi, cảm ơn." Tám giờ đúng, lễ trao giải đúng giờ diễn ra.

Giang Lưu Thâm được ban tổ chức xếp chỗ ngồi ở hàng ghế đầu tiên, ống kính thỉnh thoảng quét qua, gần trăm triệu khán giả đang nhìn chằm chằm vào anh, anh không có cách nào rời đi giữa chừng để tìm người, trong sân cũng không cho phép người không phận sự tùy ý đi lại, đành phải tạm thời dặn dò vệ sĩ trông chừng các lối vào sân vận động, nhìn thấy cậu là phải ngăn lại ngay.

Anh xoa xoa huyệt thái dương, miễn cưỡng bình tĩnh lại để xem lễ trao giải, nhưng người trên sân khấu nói gì cũng chẳng nghe lọt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!