Chương 28: (Vô Đề)

Sau khi chấm dứt hợp đồng, phía Long Hành lập tức công bố chính thức trên Weibo nói rõ hai bên đã kết thúc hợp đồng trong hòa bình vì một số lý do.

Trên Internet bàn luận rất sôi nổi và hầu hết người hâm mộ của Hạ Hi Ngải đều vỗ tay:

"Rốt cuộc cũng đã chấm dứt hợp đồng với cái công ty ma cà rồng này rồi! Khắp nơi đều vui mừng! Chia sẻ bài đăng này sẽ được rút thăm trúng thưởng ba cây son YSL!"

"Đã hơn một năm ký hợp đồng mà đến album cũng không cho cậu ấy phát hành, mỗi ngày đều yêu cầu cậu ấy chạy quảng cáo, tài năng của cậu ấy bị mai một hết cả rồi! Cuối cùng hôm nay con tôi cũng có thể an tâm sáng tác rồi!"

"Chỉ cần sống lâu thì cái gì cũng đều có thể đợi được! Bảo bối à, chọn công ty mới nhất định phải xem kỹ, đừng để lại bị lừa lần nữa nha. Hoặc là tự con mở studio riêng cũng được!"

Người qua đường thì đều đang suy đoán một số lý do ở đây có nghĩa là gì và công ty nào sẽ giành được ca sĩ tân binh nổi nhất hiện nay.

Hạ Hi Ngải liên tục chiếm trọn hotsearch trong suốt một tuần, làm cho Hứa Đồng vui đến mức không thể khép miệng lại được.

"Chị đúng là tinh mắt mà, ôm đúng đùi rồi, hai ngày nay mấy công ty giải trí sắp nổ cả điện thoại chị rồi. Một trợ lý nhỏ bé như chị có thể trở thành người đại diện, thật là không thể tin được mà!"

Hạ Hi Ngải không trả lời, cậu nhìn chăm chú vào bản nhạc một lúc, đặt mười ngón tay lên phím đàn và bấm từng phím một.

Bản nhạc bật lên đầy ngập ngừng và lạc điệu.

"Oa, em trai, không phải chị đã đả kích em chứ, em thực sự muốn biểu diễn độc tấu piano tại lễ trao giải Hoa Khúc hả? Piano không phải một sớm một chiều là có thể học được đâu."

Hứa Đồng lo lắng nói.

Ba tuần nữa sẽ diễn ra lễ trao giải thưởng âm nhạc Hoa Khúc hằng năm, Hạ Hi Ngải được mời tham dự, cũng sẽ là khách quý trình diễn trong đêm trao giải.

Đối với ca sĩ mới ra mắt công chúng chưa được bao lâu như cậu thì đây có thể gọi là một vinh hạnh đặc biệt, hơn nữa, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì giải thưởng ca sĩ mới của năm sẽ là của cậu.

Nếu đúng như vậy, đây sẽ là giải thưởng lớn nhất mà cậu có được kể từ khi bước chân vào giới giải trí.

Vâng, em biết rõ. Hạ Hi Ngải nhìn chằm chằm vào bản nhạc:

"Trước kia hát ở quán bar ông chủ cũng có dạy em một chút, em cũng từng trình diễn rồi, có chút căn bản nên chỉ cần chăm chỉ luyện tập là có thể đàn được."

Hi Ngải... Hứa Đồng tiến lại gần, cẩn thận hỏi:

"Bây giờ tụi mình cũng xem như có nạn cùng chịu, em có thể nói cho chị biết những chuyện lúc trước hay không? Nếu như vậy thì cho dù có bị người ta đào lại, chị cũng sẽ chuẩn bị tốt công tác PR cho em."

"Chị Long chưa nói với chị ạ?"

"Chị chỉ là một trợ lý nhỏ bé thì làm sao có thể biết được những chuyện bí mật đó!"

"Cũng không phải là bí mật gì." Hạ Hi Ngải lật sang một tờ khác, hờ hững mà nói:

"Sau khi ông nội qua đời, mảnh đất nơi em ở sắp bị phá bỏ. Em được một họ hàng xa nhận nuôi và đưa đến thành phố để học hành."

Sau đó thì sao?

"Con trai của họ không thích em, đi khắp nơi trong trường học nói xấu, vu oan cho em, thế là em bị mọi người xa lánh. Cuối cùng, do không nhịn được nữa nên em đã đánh cậu ta. Lúc đó em không muốn về nhà, sách cũng không muốn đọc nữa, tốt nghiệp xong thì em bỏ học để đi tìm việc."

Giọng điệu của cậu bâng quơ và nhẹ bẫng như thể cậu chỉ đang kể lại một quá khứ bình thường. Hứa Đồng biết rõ sự tình không đơn giản như vậy,

nếu không với tính cách của cậu, cậu tuyệt đối sẽ không làm những chuyện hại người hại mình, càng không bỏ ngang việc học.

Một ca sĩ siêng năng đến mức cố gắng học piano, không để mình có một phút nghỉ ngơi nào như cậu phải tuyệt vọng thế nào mới nghỉ học và bỏ nhà đi đây?

Cô ấy hơi đau lòng:

"Vậy… sau đó thì sao? Tại sao em lại..." Sao em lại lang thang ngoài đường như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!