Nhờ có linh thức, vấn đề tìm đường đi lại trong rừng thuận tiện hơn rất nhiều...
Lê Vĩ cũng nhờ vậy phát hiện một thác nước từ trên vách núi cao hàng nghìn mét đổ xuống, dòng nước trong xanh tạo thành con suối trên nền đá xanh, vô cùng thích mắt.
Hắn không nói hai lời, trực tiếp cởi bỏ quần áo lao thẳng xuống nước...
"A... thật mẹ nó sảng khoái, lâu rồi không tắm rửa."
Cảm giác mát lạnh bao trùm toàn thân, tỉnh táo đầu óc, Lê Vĩ hưng phấn đến thở dài.
Tuy nói tu sĩ có thể dùng linh lực làm sạch cơ thể, nhưng thân là người đến từ hiện đại, đã quen với việc tắm rửa... lâu ngày không tiếp xúc với nước vẫn cảm thấy không quen.
"Cái đầu này quá vướng víu, có nên cắt đi không nhỉ?"
Lê Vĩ lại bực bội với mái tóc dài đến tận eo của mình.
Đúng với phong cách cổ trang, nam tu sĩ thường có tóc dài phiêu dật, tạo nên cảm giác anh tuấn tiêu sái các kiểu con đà điểu.
Nhưng Lê Vĩ lại cảm thấy rất phiền, ba mươi năm cuộc đời ở kiếp trước hắn luôn để tóc ngắn.
"Ưu tiên thoải mái, khuôn mặt này vốn đẹp trai sẵn rồi, tóc dài hay ngắn không quan trọng lắm."
Nghĩ đến đây, Lê Vĩ vận dụng linh lực hoá thành lưỡi đao ở trên đầu mình chém loạn xạ.
Từng lọn tóc dài tung bay, một đầu tóc ngắn đơn giản gọn gàng hiện ra.
Lê Vĩ còn cố ý dùng linh lực cố định kiểu tóc, vài sợi dựng lên, vài sợi rũ xuống... tạo nên một mái tóc đặc biệt thời trang mà không cần vuốt keo bóng loáng.
Dòng nước trong veo cuốn đi những vết máu còn sót lại, Lê Vĩ soi khuôn mặt hiện ra trên mặt nước, nhìn đường nét cơ thể, không thể không cảm thán một tiếng đẹp trai.
Bổ Âm Tông tuyển chọn Thánh Tử cũng rất hà khắc, nếu như không nhìn thuận mắt, những ác nữ kia chắc chắn không có hứng thú song tu.
Nên mới nói dung mạo của mình ở kiếp này khiến Lê Vĩ khá hài lòng.
Chân mày đen tuyền sắc bén như lưỡi kiếm, hai mắt có nét buồn, đồng tử đen láy thâm thuý như màn đêm, sóng mũi hơi rộng nhưng thẳng tắp tạo cảm giác nam tính hữu lực, bờ môi có chút bất cần vểnh lên.
Nếu như đánh giá công tâm, Lê Vĩ cảm thấy cái mặt này có thể so sánh với Kim Thành Vũ chứ chẳng chơi.
Thân thể cũng rất cân xứng, cao trên tám thước, từng khối cơ bắp đã dần thành hình sau thời gian hắn nỗ lực tu luyện trong rừng.
Phong trần lãng tử lại không thiếu nét kiên nghị nghiêm chỉnh.
Đặc biệt nhất chính là thằng tiểu huynh đệ khủng bố bên dưới, ngang tàn khí phách, khiến ngay cả những ác nữ của Bổ Âm Tông cũng phải tiếc nuối là đủ hiểu.
Chỉ tiếc lần đầu đã bị đám ác nữ kia... không thể dành cho nữ nhân mình yêu rồi.
"Không tính, cái đó chỉ là thái dương bổ âm, làm sao tính là lần đầu của ta được?" Lê Vĩ tự an ủi.
Bủm...
Tận hưởng dòng nước, Lê Vĩ chợt nghe thấy tiếng động giống như có người đang bơi lội ở cách mình không xa.
Ánh mắt hắn sáng lên, khoé miệng nhếch lên vẻ xấu xa và hy vọng:
"Dựa theo kịch bản thường thấy, những lúc nhân vật chính ở gần sông hồ hay thác suối, khả năng cao sẽ có mỹ nhân trần trụi tắm rửa, sau đó đôi bên vô tình nhìn thấy nhau, từ đó xảy ra tình tiết yêu đương máu chó."
Nghĩ đến đây, hắn giả vờ cái gì cũng không biết, chậm rãi không một tiếng động tiến về nơi phát ra thanh âm.
Nước chảy ngày càng siết và mạnh, hắn gần đến nơi con thác đổ từ trên cao xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!