Mặc dù cái cầu thang dám khinh bỉ mình, nhưng Lê Vĩ lại không thể không công nhận lời nó nói là đúng, bản thân quả thật còn quá yếu.
Lúc này, hắn tập trung khoanh chân ngồi xếp bằng, cố gắng lục lọi lại mảnh vụn trí nhớ của Thánh Tử Bổ Âm Tông.
Cái tên này chắc đã bị luân phiên bòn rút đến mức mà trí tuệ mơ hồ, linh hồn tán loạn, hoàn toàn không có quá nhiều trí nhớ để Lê Vĩ khai thác.
Từ khi gia nhập Bổ Âm Tông, số phận của hắn đã chẳng khác nào một con gia súc, được nhồi nhét tài nguyên giống như nhồi nhét thức ăn chăn nuôi, bị nuôi nhốt chờ ngày béo mập rồi giết thịt...
Chỉ là giết theo cách khác mà thôi.
Về phần ký ức trước khi vào Bổ Âm Tông đã trở nên mơ mơ hồ hồ, dường như quảng thời gian ở Bổ Âm Tông như địa ngục khiến đầu óc của hắn trở nên thiếu tỉnh táo, ngay cả chuyện xưa cũng không còn đọng lại trong tâm trí.
"Moá, người khác chuyển thế thì có hệ thống các loại gia thân, nhập vào con ông cháu cha, có bối cảnh hay khí vận chi tử gì gì đó, có tàn hồn cường giả kèm cặp... riêng ta chỉ được một cái cầu thang chưa rõ lai lịch, số phận thật chó má."
Lê Vĩ âm thầm oán than, nếu còn ở địa cầu... hiện tại hắn đã có một cuộc sống khác.
Bất quá than vãn nhiều cũng chẳng có lợi ích gì, Lê Vĩ đành từ trong lồng ngực móc ra gần trăm cái túi nhỏ.
Thứ này gọi là Túi Trữ Vật, hắn trấn lột được từ đám ác nữ của Bổ Âm Tông, bên trong túi rộng lớn hơn bề ngoài rất nhiều, có thể chứa được khá nhiều vật phẩm.
Hiện tại đã có được hai loại mệnh cách là Tiểu Âm Dương và Tiểu Linh Thụ, nhưng chiến lực của Lê Vĩ vẫn quá cùi, hắn phải gia tăng thủ đoạn chiến đấu cũng như tu vi.
Ở thế giới tu chân này, Lê Vĩ biết mọi thứ sẽ rất tàn khốc, kẻ mạnh làm chủ tất cả... mạnh lên hoặc bị đào thải, chỉ có hai con đường để đi mà thôi.
Đem tất cả đồ trong Túi Trữ Vật đổ ra bên ngoài, ánh mắt Lê Vĩ chợt sáng lên, cẩn thận kiểm kê.
Chỉ thấy trước mắt của hắn có 330 khối đá nhỏ kích thước lớn bằng hai ngón tay khép lại, toả ra màu trắng nhàn nhạt yếu ớt.
"Đây là Linh Thạch trong truyền thuyết rồi..." Lê Vĩ nhìn mà chảy nước miếng, kiếp trước hắn tìm kiếm cả đời cũng không có được một khối Linh Thạch, phải vơ vét từng tia Linh Khí mỏng manh từ các loại đồ cổ có niên đại xa xưa...
Nếu như năm đó được ban cho từng này Linh Thạch, hắn suy tính mình chỉ mất khoảng vài năm là đạt đến Trúc Cơ, không cần phải tân tân khổ khổ như thằng tự kỷ suốt 20 năm ròng.
Lại nhìn sang mấy thứ khác, đa số đều là các quyển sách cũ kỹ.
Lê Vĩ lật ra quan sát, nhận ra chúng nó đều là bản sao của một môn công pháp, vài loại vũ kỹ, thân pháp của Bổ Âm Tông.
Công pháp là nền tảng của mỗi tu sĩ, nếu ngươi muốn tu luyện đường dài, đột phá cảnh giới, ngươi cần có công pháp chủ đạo tương ứng.
Đừng thấy Lê Vĩ hiện tại là một Trúc Cơ, nhưng đây là khởi đầu của con đường tu sĩ, căn cơ của hắn vẫn còn yếu lắm... muốn đột phá đến Kim Đan hay Nguyên Anh trở lên, công pháp là điều kiện bắt buộc.
Vũ Kỹ là thủ đoạn dùng để áp dụng trong chiến đấu, có thể tấn công mục tiêu hay phòng ngự, tự vệ.
Thân Pháp là thứ giúp tu sĩ gia tăng tốc độ, có thể chạy trên bầu trời hoặc bay trên mặt đất.
Mấy thứ này đều vô cùng quan trọng, thế nên Lê Vĩ khá chờ mong vào hàng thu được từ Bổ Âm Tông, bèn tập trung quan sát.
Công pháp Nhị Tinh Thượng Phẩm – Bổ Âm Quyết, đây là loại công pháp song tu, giúp nữ nhân hút lấy dương khí, lực lượng và sinh cơ của nam nhân để thăng cấp, cực kỳ tà ác.
Đây cũng chính là lý do vì sao các ác nữ của Bổ Âm Tông phải tạo nên Thánh Tử và hút khô Thánh Tử thay vì trực tiếp luyện hoá các loại tài nguyên, bởi vì muốn luyện hoá thứ gì đó đều cần thông qua công pháp vận chuyển.
Đáng tiếc dù là Bổ Âm Quyết, gặp phải mệnh cách Tiểu Âm Dương cũng phải quy hàng.
Vũ kỹ Nhất Tinh Thượng Phẩm – Âm Sát Trảo.
Vũ kỹ Nhất Tinh Trung Phẩm – Âm Sát Chưởng.
Vũ kỹ Nhất Tinh Hạ Phẩm – Âm Sát Chỉ.
Thân pháp Nhất Tinh Cực Phẩm – Phân Ảnh Bộ Pháp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!