Chương 14: Tuấn nam - lễ phục - quan tài

"Cùng lắm thì đồng quy vu tận."

Trên đường bị áp giải, Lê Vĩ ôm Tiểu Bối trong lòng sinh ra ý định điên cuồng.

Mặc dù không biết Thái Cực Bào là pháp bảo đẳng cấp nào, càng không biết Thấu Mệnh Nhãn mạnh yếu ra sao.

Nhưng Lê Vĩ hiểu chúng nó có thể tự huỷ diệt theo ý niệm của mình.

Khi Thái Cực Bào và Thấu Mệnh Nhãn cùng nhau tự bạo, hắn và Tiểu Bối chắc chắn sẽ chết... nhưng kéo theo mấy tên khốn kiếp chôn cùng cũng không tệ.

"Đã chết một lần, sợ gì chết thêm lần nữa."

Lê Vĩ nghiến chặt răng.

"Kẻ này đang nghĩ gì? Thái độ đột nhiên chuyển biến nhiều như vậy?" Hai tên đệ tử Hợp Hoan Các đang phụ trách áp giải thầm nghĩ.

Vừa rồi rõ ràng Lê Vĩ vẫn còn sợ hãi cầu xin, kết quả hiện tại sắc mặt dị thường bình thản.

Bọn hắn không biết rằng khi người tứ cố vô thân như hắn đã quyết định liều chết, không còn chuyện gì có thể khiến hắn sợ hãi được nữa.

Rất nhanh, Lê Vĩ đã bị đưa đến giữa một đại đường, nơi đã có một nam tử trung niên ngồi chờ sẳn.

Kẻ này dáng người thấp bé, sắc mặt gian tà, còn để hàm râu cá trê, nhìn qua đã biết không phải kẻ tốt lành.

"Tham kiến Xuân Thu Hộ Pháp!"

Hai đệ tử áp giải Lê Vĩ lên chắp tay hành lễ.

Là kẻ này sao? Xuân Thu sắc mặt lạnh lẽo hừ một tiếng:

"Thằng vô dụng, vậy mà bị một tên Trúc Cơ giết chết, đúng là nhục nhã cho bần đạo."

Xuân Thu vốn xuất thân từ tiểu gia tộc cấp thấp, người mạnh nhất chỉ là Nguyên Anh Kỳ.

Cũng may thiên phú hắn tốt, gia nhập Thiên Tà Giáo 5000 năm, khổ luyện phấn đấu thì đột phá Hoá Thần, leo lên được vị trí Địa Hộ Pháp.

Xuân Gia cũng vì vậy mà quật khởi.

Cách đây vài trăm năm, Xuân Thu có trở về gia tộc một lần, nhìn thấy Xuân Phong là kẻ thiên phú tốt nhất trong hàng ngũ hậu bối nên mang theo về Thiên Tà Giáo, vận dụng giao tình cho hắn trở thành đệ tử của Hợp Hoan Các với mong muốn có thêm vây cánh, hỗ trợ Xuân Gia leo lên ngày càng cao hơn.

Nào ngờ thằng cháu lại phế vật như vậy, bị một tên Trúc Cơ vượt cấp giết chết.

Chuyện này đã sớm truyền ra, mặt mũi của Xuân Thu mất hết rồi.

Hắn không phẫn nộ vì cái chết của Xuân Phong, hắn đang phẫn nộ vì danh dự của mình bị ảnh hưởng, dù sao thì Xuân Phong cũng là kẻ mà hắn nâng đỡ.

"Các chủ căn dặn giao hung thủ cho Hộ Pháp, cho ngài câu trả lời thoả đáng về cái chết của sư huynh." Hai vị đệ tử kính cẩn nói.

"Hợp Hoan Các Chủ có lòng rồi, hôm nào bần đạo tìm hắn uống rượu." Xuân Thu phất tay:

"Các ngươi có thể đi!"

Hai đệ tử khom người rời khỏi.

Xuân Thu lúc này mới liếc mắt nhìn qua Lê Vĩ, ung dung nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt nói:

"Con kiến hôi, ở trước mặt bần đạo mà dám không quỳ?"

ẦM!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!