Chương 21: Diệp Phong tới nhà

Dịch giả: Đức Thành

"con thử xem có thể ngưng nước thành băng hay không."

"Không được mẹ à, con không biết làm."

"cái vòng xoáy nước này của con, lực công kích quá yếu, con sẽ phải dung hợp nhiều hồn lực vào trong đó. Nhưng nếu hồn kĩ của con là khống chế thủy nguyên tố thì việc con cần làm là khống chế cho tốt. Tinh thần lực của con cũng đã là cấp độ trung thượng rồi nên rất tốt cho việc khống chế này." mẹ, con sẽ luyện nhiều một chút"

Đây là đối thoại hàng ngày của Lam Hiên Vũ cùng Nam Trừng.

Trong một cái học kì này, hắn đã rất cố gắng luyện tập khống chế thủy nguyên tố. Nhưng không biết vì cái gì hắn lại luôn có cảm giác mình gặp phải bình cảnh, có vẻ như bản thân hắn không hợp với thủy nguyên tố vậy, hắn chỉ có thể khống chế một cách đơn giản và không thể có uy lực lớn.

Nhưng chỉ bằng một hồn kỹ như vậy mà hôm nay hắn lại có thể thắng Diệp Linh Đồng. Thế nên khi về tới nhà Lam Hiên Vũ vẫn còn có chút không hiểu thấu.

Hôm nay hắn ngồi xe của học viện mà về, học viện có xe chuyên dụng để đưa đón đệ tử.

Sau khi cuộc thi chấm dứt hắn liền ra về, vì hắn chiến thắng được Diệp Linh Đồng nên kết quả cuộc thi thực chiến này cao hơn hẳn ý định ban đầu của hắn. Nhưng Lam Hiên Vũ vẫn không thể hoàn toàn hài lòng về bản thân, thực sự là hắn không thích cái cảm giác sợ hãi khi Diệp Linh Đồng xông về phía mình.

Lam Hiên Vũ vừa về tới nhà liền chạy ngay vào phòng tu luyện.

Hắn ngồi dưới đất, nâng tay trái mà phóng xuất ra Lam Ngân Thảo, trên lá cây tươi mát mang theo vài giọt nước tản ra khi tức sinh mệnh làm cho người ta thoải mái.

Nhìn Lam Ngân Thảo trên tay mình, Lam Hiên Vũ tự nhủ:

"Lam Ngân Thảo a Lam Ngân Thảo, rốt cuộc là ngươi khống chế nước như thế nào vậy? Vì cái gì mà lại yếu như vậy đây? Thế nhưng tại sao ngươi lại có thể làm cho hồn kỹ của Diệp Linh Đồng mất đi hiệu lực đây?"

Hắn dùng ngón tay miết lấy một giọt nước mà giơ tới trước mặt. Bản thân giọt nước là không màu, khi ở trên đường vân của Lam Ngân thảo nó mới có thể hiện ra màu bạc nhạt.

Trên thực tế thì hắn chưa bao giờ có cái cảm giác thân mật với thủy nguyên tố mà Nam Trừng đã nói, cho tới bây giờ vẫn là như vậy.

"Ta đã rất cố gắng luyện tập rồi a! Làm sao hiệu quả lại vẫn kém mãi như vậy đây?" Lam Hiên Vũ cau mày,

"Như thế nào mới xem như thân mật a?"

Hắn kéo lấy một mảnh lá cây Lam Ngân Thảo mà ngậm vào miệng, phiến lá có mùi vị thanh thanh làm cho đầu óc của hắn cũng thanh tỉnh vài phần. Hắn mút lấy mấy giọt nước trên phiến lá, giọt nước hơi ngọt, rất dễ uống.

Ta uống hết đi, cái này có tính là thân mật hay không đây?

Không có phản ứng gì, cũng không có thay đổi gì, tất cả đều như cũ.

"tít tít tít tít tít tít" Đúng lúc này, tiếng hồn đạo thông tin trong nhà vang lên.

Lam Hiên Vũ vội vàng chạy ra nhấc máy: Ngài tốt chứ.

"Lam Hiên Vũ, ta đang ở cửa nhà ngươi, ra mở cửa nhanh." Một âm thanh hết sức quen thuộc truyền tới, một giọng nói mang theo vài phần tức giận.

Diệp Linh Đồng?

Lam Hiên Vũ có chút không xác định mà hỏi.

Mở cửa nhanh! rõ ràng là Diệp Linh Đồng đang tức.

Để làm gì? Lam Hiên Vũ nghi hoặc nói,

"Mà làm sao ngươi lại biết số thông tin của nhà ta, còn nữa, ngươi biết nhà ta ở đâu sao?"

Diệp Linh Đồng nói:

"Ta nói ba đi hỏi lão sư, ba dẫn ta tới."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!