Dịch: Đức Thành
"Ba mẹ đang nói gì vậy, sao con nghe không hiểu?" Lam Hiên Vũ tò mò mà nhìn cha mẹ, cái vẻ mặt tò mò này của hắn càng nhìn lại càng thấy đáng yêu.
Nam Trừng nhịn không được mà ôm chầm lấy đứa bé, nàng hôn một cái lên luôn mặt trắng nõn của hắn rồi cười híp mắt mà nói:
"Không có gì, lát nữa ba sẽ giảng cho con những kiến thức về hồn sư, được không?"
A... vâng Lam Hiên Vũ gật đầu nhẹ.
"Con phóng thích vũ hồn ra cho ba xem một chút." Lam Tiêu có chút ghen mà nhìn con mình. Hắn nhận ra, từ lúc hắn quen biết Nam Trừng tới giờ thì nàng còn hôn thằng bé nhiều hơn mình a.
"phóng thích nó ra bằng cách nào vậy ba!"
Lam Hiên Vũ ngây thơ mà hỏi.
Lam Tiêu nói:
"Con tập trung tinh thần nghĩ đến cây cỏ trước kia từng xuất hiện đó, hãy cảm thụ xem trong cơ thể mình có gì kì lạ không."
Lam Hiên Vũ nhắm chặt hai mắt, hắn yên lặng mà cảm thụ những biến hóa của thân thể. hắn vừa mới tập trung được một chút thì trong cơ thể lại ngứa thoáng một phát làm hắn sợ tới mức lập tức buông lỏng tinh thần.
Thế nhưng cảm giác ngứa ngáy lại đột nhiên biến thành một luồng khí tức ấm áp chảy xuôi toàn thân, ngứa ngáy đã không còn nữa mà thay vào đó là một loại cảm giác cực kì thoải mái, hắn theo bản năng mà giơ hai tay lên.
Một vầng sáng màu lam lóe lên, hai ngọn cỏ dần chui ra từ bàn tay của hắn rồi lên như diều gặp gió, rồi nó cứ như vậy mà lớn tới gần hai mét mới dừng lại.
Lần này Lam Tiêu mới kịp cẩn thận mà quan sát.
Đó là một cây cỏ màu lam sáng bóng nhàn nhạt, và cũng lớn hơn Lam ngân Thảo thông thường khá nhiều, nhưng đúng là ngoài thứ này thì nó chẳng có gì khác so với Lam Ngân Thảo bình thường cả.
"Nó không giống với cây thật. Thật lớn a!" dù sao Nam Trừng cũng là một nghiên cứu viên của sở nghiên cứu nên nàng cũng nắm tương đối rõ những tri thức về Lam Ngân Thảo.
Lam Tiêu nói:
"Ngươi đem thiết bị kiểm tra hồn lực tới đây để kiểm tra cho Hiên Vũ một chút."
Ừm.
Nam Trừng vào phòng lấy thiết bị kiểm tra hồn lực ra, đối với những gia đình có hồn sư thì có thể nói thứ này là một vật khá thiết yếu.
Từ vạn năm trước, khi mà Đấu La Tinh được tiến hóa đến nay thì mức hạn đẳng cấp của hồn lực đã biến từ một trăm cấp thành một trăm hai mươi cấp, cứ vượt qua chín mươi cấp là sẽ được coi là thần giai.
Mà loại dụng cụ này đủ để kiểm tra hồn lực dưới bảy mươi cấp.
"con hãy nắm tay vào tay cầm kia, sau đó thì điều động hồn lực trong người như lúc con phóng thích vũ hồn"." Nam Trừng đưa thiết bị kiểm tra hồn lực cho Lam Hiên Vũ.
Máy kiểm tra hồn lực này là hình tròn, mặt phía trên nó có một cái màn hình hình tròn hướng về phía trước, hai bên có tay nắm. Cái thứ này thậm chí không cần có hồn đạo pin, vì khi kiểm tra thì tất nhiên sẽ phải rót hồn lực vào, mà rót hồn lực vào xong thì cũng kiểm tra xong luôn rồi.
Lam Hiên Vũ nắm chặt lấy hai tay cầm, bởi vì cái cảm giác sảng khoái sau khi ngứa cũng không tệ lắm nên hắn cũng không còn sợ hãi như lúc đầu, một loại năng lượng đặc thù tuôn ra từ hai tay hắn mà chui vào thiết bị kiểm tra.
Lúc này Lam Tiêu cùng Nam Trừng đều tập trung tinh thần mà nhìn chăm chú vào máy kiểm tra.
Trên màn hình thoáng lóe lên một chút. có vẻ như sắp xuất hiện số liệu, thế nhưng nó lại chỉ lóe một cái rồi vụt tắt.
Hai người gần như cùng ngẩng đầu lên mà nhìn nhau, đều nhìn ra sự không dám tin trong mắt nhau. Vì tình huống này tức là không có hồn lực a!
Thế nhưng cái Lam Ngân Thảo của thằng bé đặc biệt như vậy sao lại không có hồn lực được?
Ngay sau đó một cái nháy mắt thì đột nhiên máy kiểm tra lại chấn động mạnh, một cột sáng bắn thẳng lên chừng một xích, ánh sáng màu trắng rõ ràng thực chất vô cùng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!