- Tên kia là ai, xem tiêu chí trên y phục của hắn, hẳn là đệ tử của Triệu gia.
Mấy tên đệ tử của Tân gia tránh được một kiếp, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Tân Phi nhìn bóng lưng Triệu Phong rời đi thấp giọng hô lên:
- Công pháp khinh thân thật cao minh! So với thời kỳ đỉnh phong của ta còn nhanh hơn. hơn nữa còn có tiên thuật lệ bất hư phát(*).
(*) không bao giờ trượt, câu này diễn tả trình độ Tiểu Lý Phi Đao của Lý Tầm Hoan.
- Hừ! Chẳng qua chỉ là một tên thích chiếm tiện nghi, bắn tên trộm mà thôi đừng để chúng ta bắt được, nếu không sẽ cho hắn biết tay.
Một tên thiếu niên tam trọng võ đạo mặc giáp nhẹ lạnh lùng nói.
Thực lực của thiếu niên mặc giáp nhẹ, trong năm người. cũng gần bằng Tân Phi.
Lời hắn nói ra, lập tức được những người khác phụ họa, oán hận nói:
- Không sai! Tiểu tử kia xem chúng ta như môi nhử, còn mình ở trong tôi bắn tên trộm. quả thật vô si!
- Tân Cương, dù sao thì người đó cũng đã cứu chúng ta một mạng.
Tân Phi lắc đầu nói.
Thế nhưng vào lúc này, ngoài vài dặm, tiếng rống của Thanh Đầu Hỗ Vương cũng im bặt...
Sắc mặt của mấy tên đệ tử Tân gia lập tức biến đổi Hoàn toàn không cần suy nghĩ, nhất định là Thanh Đầu Hổ Vương đã khí tuyệt bỏ mạng.
- Mau đuổi theo!
Tên thiếu niên mặc giáp nhẹ gọi là Tân Cương quát một tiếng, dẫn đầu mấy tên đệ tử Tân gia chạy về phía đó.
Cùng lúc đó.
Tại một nơi cách vị trí lúc đầu chừng ba bốn dặm về phía Đông.
Vù vù...
Triệu Phong đứng trên đỉnh cây, tay cầm Trọng Thiết Cung thở hổn hển, trên người chảy đầy mồ hôi.
Ở dưới, Thanh Đầu Hỗ Vương thân dài 4-5m, trên trán cắm vài mũi tên miệng vết thương lúc này đã rộng bằng cái chậu rửa mặt.
Thanh Đầu Hổ Vương trước đó còn uy phong bát diện, lúc này đã mắt hổ trợn trừng, trán hiện màu tím đen, sinh cơ đoạn tuyệt...
Triệu Phong theo bản năng sờ túi đựng tên phát hiện túi đựng tên đã trống rỗng khẽ thở phào một hơi:
- Nguy hiểm thật!
Còn may hắn tu luyện Phiêu Lăng Độ, tốc độ có thể đuổi kịp Thanh Đầu Hỗ Vương.
Ngoài ra, tiễn thuật công kích của hắn cũng là lệ bất hư phát, mỗi tên đều bắn trúng chỗ hiểm, bổ sung kịch độc.
Bịch...
Triệu Phong nhảy xuống đất, nhìn chằm chằm thi thể khổng lồ của Thanh Đầu Hồ Vương, sau giây lát ngắn hưng phấn, hắn lại lâm vào trầm tư.
Vụt...
Mắt trái của hắn tập trung vào phạm vi ngoài hai dặm, liền nhìn thấy mấy tên đệ tử Tân gia đang chạy như bay đến đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!