Thực ra mọi câu chuyện đều bắt nguồn từ một thành phố xa lạ, một người đàn ông đến cùng những điều kì diệu lạ thường. – Gregory –
Nếu một người chỉ trong vài ngày ngắn ngủi rơi vào cảnh bị phản bội, người
yêu chia tay và mất việc, tôi nghĩ họ cũng sẽ như tôi, lập tức gật đầu
đồng ý với tâm trạng gần như muốn tự sát và dõng dạc nói: Được, tôi đi!
Ngô Chung lập tức nhướng mày nhìn tôi. Nhiều năm kinh nghiệm trong ngành kinh doanh khiến tôi lập tức hiểu ra mình đã nhận lời nhanh hơn ông ta tưởng rất nhiều.
Nhưng thế thì đã sao chứ, đầu tôi đang đau
như búa bổ đây, chỉ mong ông chủ Ngô có thể sớm rời khỏi căn phòng này
càng sớm càng tốt. Cần làm gì thì cứ làm đi, để tôi còn lên giường ngủ
tiếp chứ!
Tuy nhiên, Ngô Chung lại không hề có ý định buông tha cho tôi. Ông ta nhìn tôi chằm chằm, hỏi lại:
"Cô thực sự đồng ý chứ?"
Tôi gật đầu, tại sao lại không đồng ý chứ, chỉ cần cho tôi rời khỏi cái nơi đau thương, bảo tôi lên mặt trăng cũng được, huống hồ chỉ là một
Pakistan bé tí bé teo, diện tích cả nước còn chưa bằng một phần mười
Trung Quốc.
Chỉ có điều, không ngờ Ngô Chung lại bảo tôi, một
nhân viên văn phòng không quyền không thế, đi tìm cô ta. Ngô Chung được
tạp chí Forbes xếp vào danh sách những người giàu có nhất Trung Quốc,
ông ta không chỉ là chủ tập đoàn Hoàn Á mà còn sở hữu công ty ở nước
ngoài, chen chân vào nhiều lĩnh vực như bất động sản, năng lượng… Giang
hồ đồn đại ông ta khởi nghiệp từ buôn lậu vũ khí, Hoàn Á chẳng qua chỉ
là một tập đoàn trá hình, hoạt động chủ yếu là rửa tiền. Biết điều này,
Ngô Chung chỉ cười khẩy coi thường, thái độ mỉa mai này không đồng nghĩa với việc ông ta muốn giải thích tiền của mình trong sạch đến thế nào mà chỉ cho thấy ông ta không thèm để ý tới việc người khác nghĩ gì.
Nhân vật có tiếng tăm nhất nhì bến Thượng Hải như vậy lại xuất hiện trong
căn phòng ọp ẹp trên đường Giang Tô của tôi, bảo tôi tới Pakistan khuyên Alice, cô nhân tình nhỏ đã giận dỗi bỏ nhà ra đi của ông ta, quay trở
về.
Cái đầu u tối của tôi chợt nảy ra một câu hỏi:
"Tại sao cô gái tay cầm chìa khóa vàng này lại bỏ trốn tới Pakistan?" Thật kì lạ,
đường đường là bạn gái của ông chủ Ngô, sao lại chạy tới cái nơi chó ăn
đá gà ăn sỏi như thế? Tại sao cô ta không chọn châu Âu hay một hòn đảo
nhiệt đới nào đó mà bỏ trốn đến? Pakistan, nơi đó chẳng phải đang có
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!