Lúc Đường Tốn lên năm tư đại học, từng có học đệ cùng trường cấp ba tới tìm anh. Bọn họ muốn quay một video cổ vũ cho học sinh thi đại học.
Đường Tốn cự tuyệt, nhưng video quay xong cuối cùng vẫn gửi tới hòm thư của anh.
Khiến Đường Tốn không ngờ tới là, Chu Hạ lại tham dự quay video. Nhưng cô không nói nhiều, chỉ có ba mươi giây xuất hiện.
Dù chỉ có ba mươi giây, nhưng Đường Tốn xem lại không dưới năm mươi lần.
Thì ra cô tới thành phố S, thì ra cô vẫn xinh đẹp như vậy, nhìn qua cô có vẻ rất ổn.
Xem đi xem lại cả đêm, trái tim tĩnh mịch của Đường Tốn im lặng dậy sóng. Ba giờ sáng, anh gửi cho người biên tập video một email.
Hai ngày sau, anh như ý nhận được địa chỉ mail của Chu Hạ.
Nhưng lúc lâm trận, Đường Tốn lại rút lui. Anh suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng đổi nội dung thư từ hỏi thăm ân cần thành gửi báo cáo kết quả cho giáo sư.
Cuối cùng anh đoán đúng.
Chu Hạ trả lời anh, nói anh gửi nhầm địa chỉ.
Có lần đầu tiên trả lời, liền có vô số những lần về sau.
Sau đó thư từ qua lại thuận lý thành chương, có lẽ anh là người xạ lạ, Chu Hạ từ cảnh giác chuyển dần sang buông lỏng.
Giống như... anh bị Chu Hạ coi là thùng rác.
Đường Tốn chưa từng nghĩ làm thùng rác mà có thể vui sướng như vậy.
Thật vất vả từ tình hình sinh hoạt kéo tới cấp ba, Đường Tốn vì mục đích của mình mà không dám thể hiện rõ ràng, anh nhịn một tuần mới dám trả lời thư.
"Vậy lúc học cấp ba bạn có thích nam sinh nào không?"
Chu Hạ trả lời rất nhanh, là một câu: Có từng thầm mến.
Đường Tốn cân nhắc từng chữ,
"Thầm mến? Nam sinh đó rất ưu tú sao?"
"Lúc học cấp ba, gần như tất cả các nữ sinh đều là tình địch của tôi."
Không phải Đường Tốn tự mình ảo tưởng, có một loại cảm giác đang vô cùng rạo rực trong cổ họng anh muốn bật ra, hưng phấn đến mức anh hận không thể trực tiếp thừa nhận thân phận của mình với Chu Hạ.
Nhưng anh cần mọi việc phải chu toàn.
"Bạn còn nhớ rõ anh ta?"
Nhớ rõ.
"Nếu như anh ta xuất hiện trước mặt bạn, nói thích bạn, bạn sẽ thế nào?"
"Sẽ không, anh ấy sẽ không nhận ra tôi. Hơn nữa, tôi hy vọng anh ấy sẽ không nhớ tôi, như vậy là tốt nhất."
Đường Tốn sững sờ, trái tim lạnh một nửa, Vì sao?
"Lúc học cấp ba, thanh danh của tôi không tốt lắm, những việc đồn đại kia không phải sự thật, nhưng tôi muốn trong mắt anh ấy, tôi không chút tì vết. Anh rất ưu tú, tôi không muốn mình quá kém. Nếu như có thể, tôi muốn quen anh từ đầu. Không có bất cứ quá khứ gì cả."
Đây là lần đầu tiên Chu Hạ trả lời nhiều chữ như vậy.
Lại khiến tâm trạng thẳng thắn muốn thừa nhận của Đường Tốn vỡ tan.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!