Chu Hạ không biết thế nào mà cô và Đường Tốn lại lăn trên giường.
Lúc vật cứng rắn đâm vào nơi bí ẩn, mọi ký ức đều quên sạch, trong đầu chỉ còn sâu một chút... mạnh một chút... nhanh lên chút nữa...
"Đường Tốn... Đường Tốn..." Cô đong đưa cái mông, khát vọng muốn Đường Tốn dùng nhiều sức hơn nữa.
Nơi bí ẩn ướt át bị lấp đầy khiến toàn thân Chu Hạ tê dại, giống như có hàng trăm hàng vạn con kiến đang bò qua bò lại trong cơ thể mình, cô đẩy eo xuống thấp hơn khiến vật đàn ông lại sâu thêm một đoạn.
Tiếng nước róc rách không ngừng chảy ra từ nơi ẩm ướt, quẩn quanh trong không khí, vô cùng phóng túng.
Cái mông Chu Hạ vừa cong vừa tròn, Đường Tốn dùng sức di chuyển, ma xui quỷ khiến thế nào lại đánh một cái lên.
"Ôi! Anh... sao anh lại đánh em?"
Đáng yêu.
Vật đàn ông còn đang ra vào trong động hoa, so với trước đây năm cạn một sâu, bây giờ lại tùy ý không theo quy luật.
Chu Hạ muốn cười, lại muốn gọi, dứt khoát chôn đầu trong gối, âm thanh buồn buồn,
"Đáng yêu anh đánh nhiều thêm một chút?"
Cô đang nói cái gì... Chu Hạ đỏ mặt, cho rằng Đường Tốn không nghe thấy nhưng lỗ tai của người này không nghe thấy cũng khó.
Đường Tốn bị cô chọc cười, vật đàn ông đè vào phần thịt nhạy cảm nhất đang nhô ra bên trong Chu Hạ, hai túi ngọc trĩu nặng, mật hoa ẩm ướt dính lên bộ lông dày rậm, cơ bụng lộ ra càng ngày càng rõ ràng.
Anh bất động nửa ngày, Chu Hạ vừa ngứa vừa khó chịu, cô tức giận quay đầu,
"Di chuyển... anh cười cái gì! Chuyển động...!"
Nói xong Chu Hạ cũng bật cười.
Bởi vì lần đâu tiên cô nhìn thấy Đường Tốn cười đến vui vẻ như vậy.
Ai ngờ Chu Hạ vừa cười một tiếng, Đường Tốn liền thừa cơ đâm vào, đâm nát tiếng cười của cô,
"Đừng đừng đừng... chậm một chút! Chậm một chút!"
Chậm chút cái gì?
Đường Tốn đè lên cô, một tay kéo hai đỉnh đồi nhô cao, vừa dày vò vừa xoa nắn khiến chúng sưng đỏ đến tội nghiệp.
Chu Hạ cảm giác trước ngực nóng bỏng, nơi bí ẩn cũng bị làm đến căng đau, cô quay đầu không còn sức để cười, chỉ có thể cầu xin tha thứ,
"Chậm một chút... anh nhẹ..."
Vậy anh đâm...
Lúc Chu Hạ sắp đạt cao trào, cô đã bị tra tấn đến không thở nổi, nghiến răng nghiến lợi hổn hển nói:
"Anh... anh... có phải anh đọc qua rồi?"
Đường Tốn đen mặt đưa đẩy thắt lưng:
"Sao này ít đọc truyện tổng giám đốc bá đạo đi."
"Em thấy anh chính là ghen tức... á!"
Đường Tốn tăng tốc động tác, nhanh đến mức phía dưới Chu Hạ sắp không chịu nổi, cô lập tức đổi giọng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!