Chương 4: (Vô Đề)

Chu Hạ?

Đường Tốn nhìn thẳng vào Chu Hạ, lông mày anh hơi nhước cao lộ ra đôi mắt tĩnh lặng khiến tim Chu Hạ đập thình thịch.

Tôi nhớ được cậu.

Cậu... còn nhớ tôi? Cổ họng Chu Hạ như bị chặn lại, cảm giác mong chờ và sợ hãi như tơ vò quấn lấy thần kinh cô, vậy mà Đường Tốn nhớ được cô...

Chu Hạ đến cùng cũng không biết rốt cuộc bản thân có muốn Đường Tốn nhớ tới mình hay không.

Ừm. Giọng nói của Đường Tốn trầm lặng,

"Chúng ta cùng học một khối."

Chu Hạ:

"... Đúng, đúng vậy, cậu nhớ không nhầm."

Cô lặng lẽ thở hắt ra.

Đúng lúc, bây giờ bọn họ có thể gặp gỡ lần nữa! Chu Hạ tự mình an ủi.

Cô đổi đề tài:

"Bây giờ cậu làm việc ở đâu?"

Đường Nhĩ.

Đầu tư Đường Nhĩ? Đầu gối Chu Hạ muốn khụy xuống, đều học cùng trường cấp ba mà sao tiền đồ lại phát triển chênh lêch nhau thế.

"Vậy cậu thật là lợi hại, phát triển rất tốt."

Cũng tạm. Đường Tốn nhấp một ngụm cà phê.

Chỉ khi đứng trước mặt Đường Tốn, Chu Hạ mới phí hết tâm tư kiếm chủ đề.

Nhưng bản thân cô không phải là người hay nói, cho dù đối mặt với Đường Tốn, cô cũng không thể lập tức nói nhiều, ngay khi cô cảm thấy mình sắp làm hỏng chuyện, Đường Tốn đột nhiên hỏi:

"Cậu làm ở quán cà phê này à?"

"Đây là quán cà phê tôi mở."

Lời vừa thốt ra, Chu Hạ hận không thể tự cắn lưỡi một cái, cái này nghe kiểu gì cũng thấy giống nhà giàu mới nổi đang khoe của?

Đường Tốn khẽ cười:

"Vậy cậu cũng phát triển rất tốt."

Nghe vậy, Chu Hạ thả lỏng xương sống cứng đờ, cô vén mái tóc đang rũ trước ngực ra sau vai, lộ ra nét cười mà rất nhiều người khen đẹp.

Cô nói: Cũng tạm.

...

Chu Hạ ngồi ngẩn ngơ trước quầy mười phút đồng hồ rồi.

Trong quán có mấy nhân viên ngồi cùng một cái bàn ăn cơm, thỉnh thoảng liếc mắt qua quầy thu ngân. Có người hỏi Linh An:

"Chị Hạ Hạ làm sao thế?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!