Ngân Bình, Ngân Hạnh cùng với A Thúc, ba người đã đến Hồi Thanh Uyển từ nhỏ rồi, và họ cũng là những người đã trưởng thành cùng với Đại cô nương.
Sau này, khi Khúc Ngưng Hề xuất giá, bọn họ sẽ là của hồi môn hàng đầu tiên, sẽ đi theo nàng đến nhà phu quân.
Đối với Ngân Bình mà nói, tương lai của tiểu thư, cũng giống như là tương lai của nàng ấy vậy
Là người thì khó lòng mà tránh khỏi việc có lòng riêng, sẽ phải có lúc con người ta trù tính đường đi cho bản thân mình.
Ngân Bình suy đi nghĩ lại, bèn cắn răng đưa ra một quyết định, đó là bí mật kể lại chuyện này cho Nhị Hoàng tử.
Suy nghĩ của nàng ấy rất đơn giản, ít nhiều gì thì con cháu hoàng thất cũng kim tôn ngọc quý, có vị cô gia như vậy, tốt nhất là nên đến giành phần trước những người khác.
Nhị Hoàng tử nhận được sự yêu quý của bệ hạ, cho dù ngài ấy không bước lên ngôi vị đi chăng nữa, thì cũng vẫn có thể làm một vị Vương gia nhàn tản, tương lai thì đã có đất phong, lương thực cùng thành thị, thế là đã đủ để hưởng thụ cả đời.
Nhị Hoàng tử còn là biểu huynh của tiểu thư, hai người hiểu tường tận gốc rễ của nhau, nếu không phải là do Hoàng hậu nương nương canh giữ kín kẽ, ắt hẳn giữa hai người đã nảy sinh một đoạn giai thoại thanh mai trúc mã rồi.
Lại nói… Ngân Bình đã từng nhận được cả một hạt châu mạ vàng cực kỳ to.
Đã có thể hao tâm tổn sức lôi kéo nàng ấy như vậy, thì tất nhiên là người đó cũng thật lòng thật dạ thích cô nương của các nàng ấy rồi.
…
Tháng Hai chớp mắt là đã trôi qua, Tết Thượng tỵ [*] đã gần ngay trước mắt.
[*] Người Hán gọi ngày Tết 3 tháng 3 là Tết Thượng tỵ ( tỵ = chi thứ sáu trong thập nhị địa chi), bắt đầu trở thành lễ hội tắm gội rũ bỏ bệnh tật, tà ác từ thời Hán (có ghi trong Hậu Hán Thư, thiên Lễ Nghi Chí Thượng). (Trích thanhdiavietnamhoc)
Chu thị xác nhận tới lui nhiều lần, rằng, không nhận được thiệp từ Vương gia, nghiễm nhiên là tháng này cũng cắt đứt chuyện qua lại luôn.
Nói cách khác là, chuyện xem mắt ở chùa Cô Lan không giải quyết được gì cả.
Chu thị chỉ có thể vừa than thở, nói là do Vương Cẩm Ý không có tầm nhìn, vừa an ủi Khúc Ngưng Hề vài câu.
Không có gì cả, Vương gia không thành, vậy thì đi sang xem nhà khác thôi.
Vừa hay bấy giờ Đại Trưởng Công chúa phát thiệp mời rộng rãi, mời đám tiểu bối đến Điệp Thúy sơn trang ăn mừng Tết Thượng tỵ.
Trưởng công chúa cho thiết kế một yến tiệc Khúc Thủy Lưu Thương [*], có thể ngâm thơ vẽ tranh, đạp thanh ngắm hoa, còn có cả nước nóng hoa mộc lan để tắm rửa, xua đuổi tà khí, đây là nghi thức không thể thiếu trong Tết Thượng Tỵ.
[*] – Khúc Thủy Lưu Thương:
Một trò chơi được người xưa chơi để uống rượu. Ly rượu được đặt ở đầu dòng nước cho trôi xuống, người chơi ngồi quanh dòng nước, khi ly rượu dừng ở gần người nào thì người đó lấy rượu lên uống và làm thơ.
Điệp Thúy sơn trang là khu vườn của hoàng gia, diện tích rộng lớn, cảnh sắc như tranh vẽ, tiên đế đã ban thưởng nơi đây cho Đại Trưởng Công chúa.
Hiện giờ bà ấy đã hơn bốn mươi tuổi, đợi qua trăm năm sau, sơn trang sẽ bị thu hồi về.
Đại Trưởng Công chúa đối nhân xử thế hào phóng lại hiếu khách, còn thích làm mai cho bọn tiểu bối, thấy thuận mắt là sẽ ra tay tác hợp ngay, đã ghép thành công vài cặp lương duyên.
Không ngờ là Chu thị không vội gả Khúc Ngưng Hề ra ngoài, nhưng đã có cơ hội như thế này rồi, lộ mặt cũng không phải là chuyện xấu.
Ngày Ba tháng Ba này, vào đêm trước ngày xuất phát, Khúc Ngưng Hề dò hỏi A Thúc, hỏi xem Minh Họa Công chúa có đến sơn trang hay không.
Đại Trưởng Công chúa là trưởng tỷ của bệ hạ, là cô mẫu của các vị Hoàng tử Công chúa, mỗi lần mở tiệc, đám người nhàn hạ Thái tử đều sẽ lộ diện.
Khúc Ngưng Hề vẫn để ý đến Minh Họa, A Thúc không dám lần lữa, bèn trả lời ngay:
"Công chúa đang bị cấm túc, có lẽ là sẽ không thể đi được."
Một khoảng thời gian trước, Hoàng hậu đã thả nàng ta ra, nhưng Minh Họa lại vô ý đập nát một tòa cống phẩm chạm ngọc, chọc cho bệ hạ tức giận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!