Chương 50: Không để ý (1)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Ai cơ? Thái tử và Lục Diễm Hoa sao?"

Đinh Tuyết Quỳ hít vào một hơi thật sâu, theo bản năng nhìn sang Khúc Ngưng Hề.

Trước kia có không ít lời đồn, người ta nói rằng Thái tử và nhà ngoại của hắn sẽ kết duyên, sẽ thân càng thêm thân, nhưng đến nay điều ấy lại chưa thành, vì bệ hạ tứ hôn cho Khúc gia. Song, cặp biểu huynh muội này vẫn vô cùng gần gũi nhau.

Có thể nói vì họ là người thân nên mới thế, nhưng đôi bên đều là người trẻ tuổi, nào ai dám nói trước là họ có nảy sinh thêm tình cảm gì hay không?

Cưỡi ngựa thưởng hoa thì cũng thôi đi, nhưng còn đằng này… tắm suối nước nóng mà cũng đi cùng nhau, còn không hẹn thêm ai khác nữa… Cô nam quả nữ mà lại như thế sao!

Không chỉ có mỗi Đinh Tuyết Quỳ thầm thấy không ổn, mà Khúc Ngưng Hề cũng trố mắt nhìn, trong lòng cũng dấy lên nỗi nghi hoặc như thế.

"Có phải là chúng ta sẽ làm phiền họ nếu cứ tùy tiện đi vào như thế này không? Hay là chúng ta đổi sang nơi khác đi nhé?"

"Ngươi nói phiền là phiền cái gì kia chứ!"

Đinh Tuyết Quỳ khó tin, nàng ấy lại nói:

"Chẳng phải ngươi mới chính là Thái tử phi sao?"

Sao lại trưng ra cái dáng vẻ muốn rút lui như thế này kia chứ?

Tuy rằng Lục Diễm Hoa và Thái tử là thanh mai trúc mã, đã qua lại thân thiết nhiều năm, có thể là Khúc Ngưng Hề khó lòng mà sánh bằng nàng ấy… nhưng bàn về phong thái của chính cung, nàng há có thể thua kém!

Đinh Tuyết Quỳ cũng phải thấy lo lắng thay cho nàng, đến cả Tôn ma ma đang đi ở phía sau cũng nhíu mày, còn chưa thành hôn mà trái tim của Thái tử điện hạ đã chệch hướng rồi, không biết sau này sẽ ra sao đây…

Khúc Ngưng Hề vươn tay ra, dập tắt khí thế của Đinh Tuyết Quỳ:

"Chúng ta đến đây là để ngâm suối nước nóng, Thái tử điện hạ thân phận tôn quý, ngài ấy sử dụng Mai Linh Viên cũng hợp lẽ."

Kéo thêm chuyện khác vào để làm gì?

Cứ như thể là đến đây để bắt gian vậy…

Đương nhiên là Đinh Tuyết Quỳ không thể tranh với Thái tử, nhưng mà:

"Rõ ràng là trong Ngọc Tuyền sơn trang này có bể tắm dành riêng cho Thái tử, chắc chắn là huynh ấy chiếm lấy nơi này để cho Lục Diễm Hoa…"

"Điện hạ muốn cho ai thì cứ để ngài ấy cho người đó đi, chúng ta không cần phải tranh giành." Khúc Ngưng Hề đáp.

Đinh Tuyết Quỳ mở to hai mắt ra mà nhìn nàng:

"Ngươi không để tâm thật à?"

Khúc Ngưng Hề lắc đầu và đáp:

"Ý kiến của ta cũng chẳng quan trọng gì. Dù bây giờ ngài ấy có nạp ngay một vị Thái tử tần đi chăng nữa, lẽ nào ta có thể từ chối được à?"

… Cũng đúng.

Đinh Tuyết Quỳ thở dài, nếu Thái tử thích Lục Diễm Hoa thật, thì không có một ai có thể ngăn cản hai người họ ở bên nhau cả.

Chỉ e là… đến cả bệ hạ cũng không làm được.

Quản sự thấy hai người họ đã bàn bạc xong, không có ý định làm ầm làm ĩ lên, thì thở phào nhẹ nhõm ngay, sau đó lại trưng ra bộ mặt tươi cười, tỏ ý sẽ sắp xếp một viên to lớn khác để tiếp đón hai vị.

Đinh Tuyết Quỳ xua tay ngăn lại và nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!