"Là tiểu nhi tử của Lữ Quốc Công, đứng thứ năm, năm nay mười bảy tuổi." Đinh Tuyết Quỳ nói:
"Cái lần mà hai ta gặp nhau vào Tết Trung thu đó… cũng chẳng nói lên được điều gì cả, sau đó bọn ta còn đi ra ngoài uống trà thêm hai lần."
Khúc Ngưng Hề tính toán bối phận một chút, chính là Ngũ thúc của Khang Trinh Hạo à?
Vì hai đứa trẻ mâu thuẫn với nhau nên đương nhiên là bình thường hai nhà cũng không qua lại gì, Khúc Ngưng Hề không quen biết vị Ngũ công tử đó, có điều, nàng từng gặp Khang Trinh Hạo và Lữ Quốc Công, một bé mập và một lão mập.
Đúng lúc này, Đinh Tuyết Quỳ lại nói:
"Đa số người Khang gia đều có vẻ tròn tròn, nhưng mà Khang Sĩ Yến đó thì lại khác, hắn ta cao cao gầy gầy…"
Khúc Ngưng Hề đã hiểu ra rồi, chắc là dung mạo không tệ, nếu không thì Đại Trưởng Công chúa cũng không nhìn trúng người ta: Sau đó thì sao?
"Hôm nay ta mới nghi ngờ rằng hắn ta do người bên ngoài sinh ra!" Đinh Tuyết Quỳ nhíu mày, đi thẳng vào vấn đề chính.
Ý ngươi là sao?
"Chính là… Ta từng vô tình bắt gặp, hắn đi đến một thôn trang nhỏ bên ngoài gặp một nữ tử, hành vi lén la lén lút, chỉ để một gã sai vặt đi theo, ta tưởng là hắn ta vụng trộm nuôi ai đó cơ, mà ta cũng không ngờ là có nuôi thật luôn!
Phụ nhân đó khoảng ba mươi đến bốn mươi tuổi, cao gầy xinh đẹp, trông rất giống hắn ta!
"Khúc Ngưng Hề nghe hiểu đoạn này rồi, nàng trợn tròn hai mắt:"Con của ngoại thất sao?"
Con do thiếp sinh là con thứ, nhưng tốt xấu gì thì cũng đã được ghi vào gia phả, quang minh chính đại, nên vẫn sẽ được chia gia sản.
Nhưng con của ngoại thất thì lại khác, đây là một sự tồn tại mà không một ai muốn để người khác biết được.
Với thân phận của Đinh Tuyết Quỳ thì chắc chắn là đối phương không xứng với nàng ấy.
Mà, tình hình thực tế bây giờ còn phức tạp hơn suy nghĩ một chút. Ở bên ngoài, người ta nói rằng Ngũ công tử là do phu nhân Quốc Công sinh ra, chính là chi trưởng.
Đây là chuyện riêng của nhà Lữ Quốc Công, thế nhưng Đinh Tuyết Quỳ lại vô tình biết được.
Một tiểu cô nương như nàng ấy cũng không dám tùy tiện vạch trần nhà người ta.
Thậm chí là họ còn chẳng biết là phu nhân Quốc Công có cảm kích hay không.
Khúc Ngưng Hề nghe xong thì nói thẳng:
"Ngươi tin ta nên mới nói với ta những chuyện này, ta cũng không quanh co lòng vòng với ngươi nữa, ngươi không thể chấp thuận mối hôn sự này được."
Nàng khẽ than một tiếng:
"Nhà ta rất thiên vị Tam lang, ít nhiều gì thì ngươi cũng biết rồi đây, mà Khang gia thì còn cưng chiều tiểu tôn nhi hơn thế nhiều."
Tuy nói là bao che khuyết điểm gì gì đó, nhưng thật ra, từ đó là có thể nhìn ra được gia phong của đối phương thế nào.
Gia phong của An Vĩnh Hầu chẳng tốt đẹp gì, phủ Lữ Quốc Công thì sẽ chỉ tệ hơn thôi.
Ngay cả việc vị Ngũ công tử này có dáng vẻ không giống cha huynh cũng thế. Hắn ta đã lớn thế này rồi, lẽ nào không có ai nhận ra hết à? Thông qua điểm này thì họ càng có căn cứ để khẳng định chắc chắn rằng, trong thâm trạch đại viện Khang gia vẫn còn ẩn giấu không biết bao nhiêu là chuyện xấu xa.
Với tính tình của Đinh Tuyết Quỳ, gia đình như thế này thì… khó mà nói trước được tương lai.
"Ta cũng không muốn đồng ý…" Đinh Tuyết Quỳ ôm mặt mình và nói:
"Nhưng mà Vãn Du à, hình như là Tứ tỷ tỷ của ta cũng nhìn trúng hắn ta."
Gì cơ? Chuyện này thì có liên quan gì đến Tứ tỷ tỷ nàng ấy?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!