Trong cung Phù Đan, Tú Tương cho một đám cung nữ thái giám hầu hạ lui ra ngoài, chỉ để lại hai huynh muội Bùi Tĩnh Lễ và Minh Họa.
Cửa điện đóng lại, Khúc Hoàng hậu ở trong điện khó có thể nén được vẻ giận dữ.
Vì chuyện Vân Chiêu nghi sinh non, còn xảy ra vào yến tiệc mừng thọ của Thái hậu nương nương nữa, nên bệ hạ rất không vui.
Thái hậu hạ lệnh phải cẩn thận dọn dẹp trong và ngoài nơi để pháo hoa.
Vùng đất trống đó có lát gạch đá xanh, không trồng cỏ cây, thường được dùng để làm nơi châm lửa đốt pháo hoa vào các ngày lễ tết.
Vân Chiêu nghi kinh hãi nên té ngã ở nơi đó, nghe nói tiếng vang lúc nàng ta ngã nghe không giống bình thường.
Mà, cũng chính vì việc này, Minh Họa thấy có nhiều người kiểm tra nghiêm ngặt thì hoảng hồn, bèn tìm tới Bùi Tĩnh Lễ xin giúp đỡ, bấy giờ thì Hoàng hậu mới biết được nàng ta đã ngấm ngầm làm những việc gì!
Minh Họa đã hãm hại nàng ta, khiến nàng ta sảy thai.
Vân Chiêu nghi đó đúng là kiến thức hạn hẹp, sau khi chẩn ra được mạch ra hỷ mạch thì bắt đầu không đè được đuôi cáo xuống, vênh váo đắc ý, trông như là nàng ta còn muốn đè lên đầu cung Phù Đan.
Trong dịp đi săn mùa thu vừa qua, Minh Họa đã muốn ra tay dạy dỗ nàng ta rồi, nhưng mãi mà không tìm ra được thời cơ nào thích hợp.
Lần này được việc, nàng ta cũng đã làm rất kín kẽ rồi, chẳng qua, vì thấy hoàng tổ mẫu kiểm tra nghiêm ngặt nên nàng ta sợ hãi rồi mới tìm đến Bùi Tĩnh Lễ thôi.
Bùi Tĩnh Lễ dứt khoát hơn nàng ta, hắn ta không để cho bất cứ ai biết chuyện của ngày đó tồn tại… hắn ta đã giết hết tất cả.
Khúc Hoàng hậu vẫn sắp xếp người theo dõi hai đứa con của mình, nhất là Nhị Hoàng tử. Vì bà ta sợ hắn ta vẫn chưa hết hy vọng với Khúc Ngưng Hề rồi lại làm ra mấy chuyện hồ đồ, bởi thế nên hắn ta mới hành động thôi là bà ta đã phát hiện ra ngay.
Nên giờ đây mới nhanh chóng gọi hai người họ đến trước mặt, nổi một cơn thịnh nộ thật lớn.
"Vân Chiêu nghi là cái thá gì kia chứ? Dù có sinh ra được một tiểu hoàng tử thì nàng ta cũng không thể uy hiếp được chúng ta, đối phó với nàng ta còn làm tay của bản cung bẩn nữa là!"
Khúc Hoàng hậu tức đến mức vỗ mạnh vào bàn:
"Các con thấy mà không hiểu thật sao?"
Minh Họa mạnh miệng nói:
"Mẫu hậu không muốn ra tay thì để con ra tay cho."
Con làm càn! Khúc Hoàng hậu đứng lên:
"Chỉ dựa vào chút mánh khóe đó của con thôi à? Vừa tùy hứng lại ngốc nghếch, tưởng mình có bản lĩnh lớn lắm hả!"
Thật sự là bà ta không thể nuốt trôi cục tức này, ngón tay đang chỉ vào Minh Họa cũng run lên theo. Bà ta không thể tin được là trên đời này lại có người ngu ngốc đến mức độ này.
Hiện giờ Thái tử đã đính hôn, ngày thành hôn được ấn định vào đầu xuân năm sau, mà Nhị Hoàng tử vẫn chưa tìm được một đối tượng cụ thể nào cả!
Hơn nữa, bản thân Minh Họa vẫn còn dính tin đồn ngoài kia, chuyện này vẫn chưa trôi qua, cha con Mông Thiên Thạch và Mông Dịch Hoài lại không có ý định rời kinh, khả năng cao là họ sẽ ở lại đây để đón năm mới.
Hôn sự của con cái không thuận lợi, Khúc Hoàng hậu vốn đã phát sầu vì chuyện này rồi, thế mà bây giờ họ còn giấu giếm bà ta, tự ý hành động!
Hơn nữa, không phải là họ chỉ làm có mỗi một chuyện này!
Khúc Hoàng hậu mơ hồ nghi ngờ, có lẽ nhóm tử sĩ truy sát Thái tử ở khu săn bắn hoàng gia cũng là do Bùi Tĩnh Lễ phái đến hành động.
Lúc đó hắn ta vẫn còn đang thủ Hoàng lăng, thế nên hắn ta mới điều tử sĩ qua mà chẳng suy xét kỹ lưỡng.
Mặc dù những người đó đều đã chết hết rồi, không thể tìm ra được bất cứ một chứng cứ nào bất lợi cho họ cả, nhưng quả thật đó chính là một hành vi mạo hiểm, nếu có ai tra ra được gì đó thì… hậu quả khôn lường.
Lúc này ba mẹ con nói rõ ra hết với nhau, Bùi Tĩnh Lễ cũng không hề phủ nhận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!